Hiển thị các bài đăng có nhãn Sức khoẻ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Sức khoẻ. Hiển thị tất cả bài đăng

Vai trò Triglyceride

 


Nhớ trước đây đi khám bác sĩ, thử máu đủ trò rồi ông ta lắc đầu kêu mình phải uống thuốc vì Triglyceride quá cao. Mình hỏi ông ta Triglyceride là gì thì Ông ta chỉ trả lời khiến anh mau chết. Chán Mớ Đời 

Đây là bảng đo lượng của Triglyceride 


Từ độ đọc 5 cuốn sách về ung thư  mình bắt đầu tìm tài liệu về sức khỏe và y tế để đọc thêm. Lý do là bác sĩ nói phải tìm đọc mấy cái gì khó nuốt để giúp não bộ tiếp tục làm việc vì làm nông dân như mình thì không sớm thì chày sẽ trả nhớ về không. May mình không sử dụng thuốc trừ sâu vì ngày nay họ nghiên cứu về bệnh Parkingson ở vùng trung Cali, nơi sản xuất rau cải và trái cây của tiểu bang. 


Đọc quảng cáo của mấy tên guru về sức khỏe cho rằng do di truyền, xem như nan y chất béo đủ trò, phải uống thuốc và gây bệnh tai biến khiến cha con teo dế để mua thuốc của họ uống hay ghi danh tập thể dục chi đó. 

Đây là bảng đo lường về ngưỡng tinh bột của cơ thể 


Đó là sự thao túng tâm lý y tế chế độ tư bản. Mò mò thêm tài liệu thì nguyên nhân chính không vì di truyền hay chất béo mà vì lối sống dinh dưỡng của chúng ta gây nên vụ cao mỡ. 


Trước nhất phải hiểu Triglyceride là cái chi chi đã. Ông bác sĩ không giải thích cho mình vì nghĩ mình là nông dân ngu lâu dốt bền có giải thích cũng không hiểu. Triglyceride là chất béo trong huyết quản giúp tạo năng lượng cho cơ thể hoạt động. Theo định nghĩa ngày nay thì lượng Triglyceride được xếp theo như sau:

Bình thường <150mg/dl 

Hơi hơi: 150-199 mg/dl 

Cao: 200-499 mg/dl 

Quá cao: >500 mg/dl 


Nếu lượng Triglyceride quá cao sẽ có thể dẫn đến bệnh tim mạch và tuyến tụy. Mình nói có thể vì còn hội nhiều yếu tố khác. Có anh bạn kể là bà bác sĩ người Việt kêu răng anh không chết vì Triglyceride của anh ta hơn 500.


Theo các nghiên cứu của Harvard thì những người theo chế độ dinh dưỡng cao về đường ngọt có đến 38% nguy cơ bị chết vì bệnh tim mạch. Vấn đề là các bác sĩ vẫn kêu ăn chất béo khiến bị nghẹt van tim trong khi họ nhắm mắt để các sản phẩm thực phẩm có chất đường hóa học và tinh bột tinh chế được tự do bán trên thị trường. 




Khi mình khám phá ra là lá gan của con người sản xuất 80% chất béo hàng ngày để cơ thể sử dụng còn 20% kia là do thực phẩm được mang vào từ mồm. Thất kinh vì bác sĩ bắt uống thuốc làm giảm chất béo mà cơ thể tự động tạo ra. Khi ăn tinh bột và chất đường thì lá gan sẽ chuyển thành chất béo Triglyceride và nếu cơ thể không kịp đốt các chất béo này sẽ hội tụ lại trong cơ thể, phần đông tích tụ ở bụng. Ai có bụng phì thì không cần đo máu cũng biết là dư mỡ. 


Nếu chúng ta ăn tinh bột nhiều thì sẽ khiến gia tăng Triglyceride. Nếu tinh bột mà chúng ta ăn hàng ngày có 55% - 60% calories mà cơ thể hấp thụ sẽ khiến lượng Triglyceride gia tăng rất nhanh. Nhớ có dạo đồng chí gái mua croissant, bánh sừng trâu ở Costco về mà nhà chỉ có hai vợ chồng. Đồng chí gái ăn có chút xíu , mình thì keo kiệt sợ bị hư nên ăn trước khi quá Date. Tuần lễ sau là thấy cái bụng phì ra liền. Xem như cơ thể chúng ta biến chất ngọt và tinh bột thành chất béo trong huyết quản. 

Đây là bản chỉ dẫn về lượng đường trong các sản phẩm chế biến
Đây bản chỉ dẫn cách thực phẩm đi vaof cơ thể và tạo ra đường và chất béo. 


Đi bác sĩ sẽ nói là di truyền phải ngưng ăn chất béo và uống thuốc ngăn ngừa ngay. Di truyền thì có thể có nhưng ít so với dinh dưỡng. Đi Ý Đại Lợi mình thấy các phần ăn họ đem ra rất nhỏ so với Hoa Kỳ. Dân họ ít to béo như người Mỹ.  Vào quán ăn, mình chơi 3 món thậm chí 4 món nhưng không đầy bụng trong khi ở mỹ ăn 1 phần là oải cái bụng. 


Mình đi tập ở Đông Phương Hội 90 phút mỗi sáng thì đồng hồ chỉ tiêu đâu 245 calories mà về nhà chơi 3 cái bánh sừng trâu của Costco, mỗi cái có đến 406 calories xem như tọng vô 1018 calories. Hỏi sao 1 tuần lễ sau không thấy bụng phì. Cho nên đừng than là có tập thể dục, đi bộ bú xua la mua mà vẫn phì. Cái may là ở Hoa Kỳ họ bắt nhà hàng phải ghi trung bình món ăn có bao nhiêu calories. 


Viết vụ này nên hôm qua mình để đồng hồ khi đi bộ 20 dặm hay 32 km. Đến nơi nhìn đồng hồ có đến 2034 calories xem như đi bộ mỗi dặm đường là mất 100 calories. Mình ăn mỗi ngày một bữa nhưng khách sạn cho ăn sáng nên sơ sow lấy sức để đi, chiều về ăn 3 món cho đủ 2000 calories sang hơn thì làm cái gelato. Trong khi ở Hoa Kỳ phần ăn to gấp 3 lần ở Ý Đại Lợi lại thêm uống coca ăn ngọt. Chán Mớ Đời 


Chúng ta cần biết ngưỡng giới hạn của mình về tinh bột, tùy cơ thể có khi 50g, có người 100g/ ngày. Khởi đầu chỉ ăn tinh bột của rau cải và đậu độ <50g/ ngày trong vòng 3 tuần lễ. Đừng nghĩ ăn chay là không có tinh bột. Cứ xem mấy thầy ở chùa. Sau đó thì bắt đầu ăn lại tinh bột thường nhưng ít thôi, xem kết quả thử máu để biết cơ thể mình khám nổi 50g hay 100g tinh bột mỗi ngày. 


Kế tiếp là ngưng ăn fructose ( thường trong trái cây nhất là nước trái cây) vì khi đưa vào cơ thể thì sẽ được chuyển biến thành đường ngay không thanh lọc chuyển hóa như xăng vào là máy xe nổ ngay. Ăn sáng ở Anh quốc hay Hoa Kỳ họ hay cho uống ly nước cam. Một ly nước cam có đến 27 g đường trong khi một ly CoCa có 22 g đường. Cứ lấy 27 g chia cho 4 là ra số lượng muỗng đường tương đương là 4 g. Trái cây nên ăn không nên uống nước trái cây vì khi ăn sẽ có chất xơ giúp biến đổi chậm chất ngọt fructose trong trái cây. Họ ép ra uống liền là đã bị oxy hóa thành đường ngay còn loại trong chai mua ở tiệm về thì pha đủ thứ. 


Mình uống nước bưởi vắt trong vườn loại không ngọt còn loại thanh trà trong vườn thì ăn vì ngọt. Cẩn thận khi mua thực phẩm vì fructose được dấu dưới nhiều tên như let chụp cũng sử dụng nhiều fructose. 


Hạn chế ăn tinh bột nhưng ăn chất béo lành mạnh. Không dùng mấy loại dầu ăn thường bán trong siêu thị nên lấy Mỡ để nấu ăn như dầu dừa hay dầu olive. Theo thử nghiệm thì giảm 3 lần Triglyceride. Lý do chất béo không chuyển hóa thành Triglyceride như đường và tinh bột. 


Ăn chất béo như dầu olive, trái bơ, mỡ cá, đậu,… trứng, cá mòi,… họ cho biết chất béo omega 2 của cá có thể làm giảm 30% Triglyceride. Không nên uống rượu vì lá gan chuyển hóa độ cồn như đường. Dù một hai chai. Tin tức quảng cáo là nên uống rượu vang sẽ giúp giảm chất béo bus xua la mua chỉ sợ bọn bán rượu quảng cáo.





Tập vô thất gián đoạn chỉ ăn trong vòng 8 tiếng. Mình đi bộ 20 dặm hiện nay nhưng ăn bữa chính là buổi chiều khi đến khách sạn. Sáng vì có điểm Tâm nên ăn một chút cho có sức và đi liên tục chỉ ngừng uống vài ngụm nước như ông thần người nhái Hoa Kỳ chỉ. Mà đúng thật uống từng ngụm ít mót tiểu hơn. Mình đi liên tục và thở bằng bụng không há mồm, tuy chậm nhưng về đến khách sạn vẫn tỉnh bơ thay vì đừ như khi leo Kilimanjaro hay Machu Picchu. 


Lý do khi ăn sẽ kích hoạch insulin và nếu 6 lần với snack là cứ khiến insulin ở cao độ cả ngày. Khi nhịn đói thì sẽ giúp cơ thể sử dụng tất cả Triglyceride và sau đó chuyển qua đốt các chất béo dư thừa. Mình để ý từ mấy ngày nay bụng xẹp lép lại, mỡ ngay bụng biến mất chắc đi bộ mệt thở nên cơ thể đốt hết chất béo, tinh bột ăn sáng nhưng tật ra cũng không ăn nhiều. Suốt từ 8:00 giờ sáng đến chiều không ăn lúc đi bộ, xem như nhịn đói độ 12 tiếng vì đến 7 giờ tối tiệm ăn mới mở cửa. 



Họ khuyên di chuyển và tập thể dục và sử dụng sauna để giúp cơ thể đốt Triglyceride. Họ cho biết sau khi ăn cơm đi bộ sẽ giúp giảm độ 22% insulin gia tăng đột biến. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 









Franca Viola, cô gái kiên cường chống lại Mafia


Nhớ dạo đi làm ở Ý Đại Lợi sau đó mình đi giang hồ khắp xứ spaghetti này, ghé thăm các sinh viên ở chung cư xá đại học bách khoa Torino. Nhớ ngày đầu tiên đặt chân đến hòn đảo Sicilia, nổi tiếng quê hương của Mafia. Đang ngồi vẽ ở bến tàu Messina, thì có hai cô gái đến ngồi bên cạnh xem mình vẽ. Hai cô nói trời nắng nay mới hiểu lý do mắt người Á châu là mắt hí. Hai cô tha hồ nói tiếng ý nghĩ mình không hiểu đến khi mình bắt đầu nói tiếng ý khiến hai cô hết hồn. Hai cô hỏi chuyện nhiều nhưng mình chỉ trả lời lớ ngớ vì sợ anh của hai cô này đến tìm mình để khệnh vì nghe đồn con trai vùng này kỵ con trai tán em gái họ. Như trong phim Bố Già, khi Michael Corleone, chạy trốn sang Sicilia, rồi thấy một cô gái nên hỏi thì các tên cận vệ tái mặt, kêu đừng đụng tới. Sau này đến Ragusa, hỏi chuyện thì anh bạn kêu tào lao, cứ nói chuyện thoải mái. Sau đó là vô tư trả lời mấy cô trong làng. 

Bà Franca Viola 

Nói chung thì sống ở Ý Đại Lợi thì mình thấy văn hóa miền nam và miền Bắc Ý Đại Lợi rất khác nhau, khi xưa dân miền Bắc xem thường dân miền nam, kêu lạc hậu. Ngày nay có thể đã thay đổi. Có câu chuyện về một cô gái ý ở miền nam, kiên cường, anh hùng chống lại văn hóa lâu đời của xã hội Ý Đại Lợi. Gây ảnh hưởng đến nền văn hoá lâu đời và đã thay đổi xã hội Ý Đại Lợi vào thế kỷ 20.


Cô ta tên Franca Viola sinh ngày 9 tháng 1 năm 1948 tại Alcamo, gần Trapani nơi mình có đi ngang, ngủ lại một đêm, có kể vụ đi ăn cơm ở tiệm không phải trả tiền, một thị trấn ở Sicilia, là con gái của ông bà nông dân Bernardo Viola và Vita Ferra. Năm 15 tuổi, cô đính hôn với Filippo Melodia, 23 tuổi, cháu trai của một thành viên mafia địa phương, Vincenzo Rimi. Cuộc đính hôn bị hồi hôn sau khi Melodia bị bắt vì tội trộm cắp, theo yêu cầu của cha cô. Sau đó, ông thần Melodia rời quê đến Đức. Thời đó dân miền nam Ý Đại Lợi nghèo nên phải bỏ quê sang pháp, Đức quốc hay Bỉ (như Salvatore Adamo) để làm việc nuôi sống gia đình ở quê nhà. 


Năm 1965, khi Franca 17 tuổi, ông thần Melodia, buồn đời vì không thích ăn súc xích, trở về Alcamo và cố gắng nối lại mối tình xưa. Lúc này, Franca đã đính hôn với Giuseppe Ruisi, một người bạn thời trẻ trâu nên kêu buông tôi ra vì tôi có Bồ rồi mà. Tức giận, ông thần Melodia đeo bám và đe dọa gia đình cô. Vào ngày 26 tháng 12 năm 1965, hắn cùng 12 người đàn ông mang súng xông vào nhà Viola, đánh đập mẹ cô Franca và bắt cóc Franca cùng em trai 8 tuổi của cô, Mariano. Mariano được thả vài giờ sau, nhưng Franca bị giam giữ tám ngày trong một trang trại của chị gái tên Melodia, nơi cô bị cưỡng hiếp nhiều lần. Tên Melodia tin rằng, theo truyền thống Sicilia và luật pháp Ý (Điều 544), Franca sẽ phải lấy hắn để khôi phục “danh dự” và tránh trở thành “donna svergognata” (người phụ nữ vô liêm sỉ), vì mất trinh tiết trước hôn nhân là điều bị xã hội làng xóm chê trách nặng nề. Tương tự ở Việt Nam khi xưa nhưng không bị cạo đầu trét vôi, thả trôi sông nếu gia đình không làm cổ cho cả làng. Luật pháp Ý Đại Lợi, dạo đó cho phép kẻ hiếp dâm thoát tội bằng cách cưới nạn nhân, một tập tục gọi là “matrimonio riparatore” (hôn nhân sửa sai đền bù).


Bà Franca kiên định với mối tình trẻ trâu, từ chối lấy ông thần Melodia, tuyên bố sẽ kiện hắn vì tội bắt cóc và cưỡng hiếp. Cha cô, Bernardo, giả vờ thương lượng với bọn bắt cóc trong khi hợp tác với cảnh sát Carabinieri để giải cứu con gái. Ngày 2 tháng 1 năm 1966, Franca được giải thoát, và ông thần Melodia cùng đồng bọn bị bắt. Dù đối mặt với áp lực xã hội gay gắt, bêu xấu công khai, đe dọa giết chết, vì ông chú bị can là thành viên xã hội đen danh tiếng Mafia và các vụ phóng hoả, đốt cháy vườn nho và nhà của gia đình, Franca và gia đình vẫn kiên quyết khởi kiện đòi công lý cho con mình dù có bị giết.


Phiên tòa, bắt đầu ngày 9 tháng 12 năm 1966 tại Trapani, thu hút sự chú ý toàn quốc và quốc tế. Bên bị cáo Melodia tuyên bố đó là một vụ “fuitina” (trốn theo trai tự nguyện), nhưng sự kiên cường của cô Franca không lay chuyển. Ông thần Melodia bị kết án và nhận 11 năm tù, một chiến thắng mang tính bước ngoặt, thách thức các chuẩn mực gia trưởng của Sicilia và hệ thống pháp luật Ý thời đó. 


Sự bất khuất và kiên trì của Franca biến cô thành biểu tượng của phong trào giải phóng phụ nữ ở Ý sau chiến tranh thứ 2. Vụ việc của cô phơi bày bất công của luật “danh dự” và truyền cảm hứng cho những phụ nữ khác, ít nhất bốn cô gái Sicilia noi gương cô. Nó góp phần dẫn đến việc bãi bỏ Điều 544 vào năm 1981 và việc phân loại lại tội cưỡng hiếp là tội chống lại con người vào năm 1996. Tháng 12 năm 1968, Franca kết hôn với Giuseppe Ruisi, người luôn ủng hộ cô bất chấp các mối đe dọa, thậm chí phải xin giấy phép mang vũ khí để tự vệ. Tổng thống Ý Giuseppe Saragat gửi quà cưới cho họ, và Giáo hoàng Phaolô VI tiếp họ trong một buổi tiếp kiến riêng. Họ có hai con trai và một con gái, hiện vẫn sống ở Alcamo.


Câu chuyện của cô Franca được đưa lên nghệ thuật thứ 7 qua các bộ phim như The Most Beautiful Wife (Người Vợ Đẹp Nhất (1970), mình xem phim này ở trung tâm văn hoá Pompidou, khi họ có cuộc đàm thoại về văn hóa Ý Đại Lợi. Viola, Franca (2017), and The Girl From Tomorrow (Cô Gái Đến Từ Ngày Mai (2022), và cuốn sách của Beatrice Monroy, Niente ci fu(2012). Năm 2014, cô được vinh danh là Grande Ufficiale dell’Ordine al Merito della Repubblica bởi Tổng thống Giorgio Napolitano. Franca, nay 77 tuổi, từng nói: “Đó không phải là hành động can đảm. Tôi chỉ làm điều tôi cảm thấy phải làm, như bất kỳ cô gái nào ngày nay sẽ làm. Tôi lắng nghe trái tim mình.” Sức mạnh thầm lặng của cô đã định hình lại quyền phụ nữ ở Ý và để lại di sản khiến đàn ông phải cẩn thận khi đụng chạm phụ nữ. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Sức khỏe về già

 Sức khỏe về già 

Hôm trước gặp lại anh bạn lớn tuổi hơn mình từ covid đến giờ. Thấy anh ta chống gậy, than cái lưng, cái mông đau nên phải khòm lưng đi đứng khó khăn khiến mình thất kinh. Cho thấy sức khoẻ về già xuống cấp rất nhanh. Khi xưa mình nói đến Đông Phương Hội tập nhưng anh ta kêu sớm quá. Đi bác sĩ uống thuốc chống đau, hệ ứng phụ khá nhiều. Chúng ta thích mì ăn liền thay vì nấu ăn mất thì giờ.

Tập nội công sẽ giúp làm mạnh điểm này sau lưng. Rất quan trọng. Cho việc di chuyển khi về già. 


Nhìn anh bạn, lưng còm, nghiêng về một bên, mình mới hiểu lý do phải tập Hồng Gia nội công. Lúc trẻ không sao nhưng về già là có vấn đề vì xương yếu đi và hệ quả của cuộc sống quá đà như ăn uống quá độ, hút thuốc cũng như uống rượu với đời sống văn phòng khiến chúng ta ít tập thể dục nhất là sống ở Cali phải dùng xe hàng ngày mấy mấy tiếng trên xa lộ đi làm.


Khi xưa, làm việc ở Paris, Luân-Đôn, New-York, mình không có xe chỉ chuyên đi lô-ca-chân. Paris thì métro gần hơn trong khi ở New York thì đi bộ đến Subway khá xa nên có đi bộ khá lâu trong ngày, nay ở Cali. Cứ đi đâu là mở cửa ga-ra rồi leo lên xe ngồi, đến sở ngồi cả ngày rồi lên xe chạy về nhà.


Khi tập nội công Hồng Gia sẽ bồi dưỡng xương sống nhất là phần trên xương cụt. Hồi trẻ ai cũng muốn có thân hình đầy bắp thịt nhưng về già khi các cơ bắp bắt đầu xẹp thì mệt lắm. Cứ xem ông Schwarzenegger từng là vô địch thể hình, nay nhìn thấy chán. Tập Hồng Gia giúp bồi dưỡng các gân cốt của cơ thể có kết quả tốt hơn khi về già, giúp đi đứng cũng như ngồi lên ngồi xuống. 


Cơ thể khi về già do thói quen hoạt động và ít tập thể dục có thể khiến cơ thể biến đổi như hình trên. Như anh bạn của mình, phải chống gậy, lưng khòm và Mông bị nghiêng như hình trên (B). Tội nghiệp lắm. 


Nhớ có lần một chị tập tại Đông Phương Hội kêu mình lại rồi kể: chú coi cách đây 6 tháng mấy ngón tay của tui cứng ngắc, không co lại được nay co lại dễ dàng cũng như ngồi xuống đứng lên không được. Nay chú coi đứng lên ngồi xuống thoải mái. Có một chị 83 tuổi mới tập được gần một năm thấy khỏe hơn trước. Chị ta có thể ngồi xếp bàn tọa, nằm co giãn cơ thể. Trước đây cũng có một chú trên 75 tuổi, bác sĩ, có tập võ Huyền đai mấy đẳng ở Việt Nam. Chú đến Đông Phương Hội tập và nói phương pháp Đông Phương Hội khỏe hơn là tập môn võ của chú. COVID đến nên Đông Phương Hội ngưng hoạt động đến khi mở lớp lại thì chú xuống dốc rất rõ. Nay hơi trả nhớ về không thêm phải đi lọc thận. Mình đề nghị đến đón chú đi tập nhưng chú từ chối, kêu chú tự đi được. Nhưng không thấy đến. 


Cho thấy khi về già, Cái bàn tọa của mình yếu dễ đưa đến yếu sức, khiến đau lưng, cũng như các bệnh mãn tính. 

Cơ bắp ngày mông tốt và không tốt


Thường chúng ta nghĩ cái mông là để làm đẹp. Nhưng trên thực tế cái mông của chúng ta rất cần thiết, có chức năng về tư thế, giúp lấy sự thân bằng, giúp phần cơ thể thấp. Nếu hai cái mông yếu sẽ gây đau đớn di chuyển xuống cổ chân và bàn chân. 


Mông yếu sẽ khiến chúng ta bị đau lưng vì chịu đựng sức nặng quá tải, đầu gối đau nhức. Lý do là thời gian làm việc khi còn trẻ tại văn phòng, ngồi lâu quá cả ngày. Cái Mông bị đè dẹp xuống ghế nhưng không hoạt động. Khi chúng ta di động thì não bộ không rà được cái bàn tọa trong y khoa họ gọi là “gluteal amnesia”. 


Anh bạn cứ ngồi ghế đọc sách hay viết sách cả ngày không di động tập thể dục. Nay lại thêm bắp vế cứng ngắc, đen xì hình như máu không lưu thông. Mình có chỉ vài thế để tập. Hy vọng anh ta sẽ tập ở nhà. Mình có anh bạn ở Ý Đại Lợi kể là đau lưng, bị tai biến rồi ai mách nên mua cái video của Hồng Gia Việt Nam và cứ đứng lắc lưng mỗi ngày thì một thời gian sau hết. Này Đi đứng đàng hoàng lại. 


Thời trẻ chúng ta mơ được giàu sang tiền đầy túi nhưng khi về già thì chỉ còn sức khỏe là quan trọng. Vấn đề là chúng ta có ý chí để tập thể dục mỗi ngày, ở phòng gym hay ngoài trời. 


Mình có nhiều người quen muốn tập Đông Phương Hội lắm nhưng họ không có ý chí dậy sớm. Nếu chúng ta không có ý chí luyện tập thì khi bệnh đến thì khó mà có ý chí vượt qua bệnh tật. 


Có Dạo có một anh bệnh có đến tập ở Đông Phương Hội được vài tuần rồi ngưng. Khi nào có ăn uống thì anh ta có mặt, đem thức ăn đủ trò, rất vui vẻ nhưng lười không đến tập nay qua đời. Có người chạy từ Los Angeles xuống có người chạy từ San Diego lên, nhiều người từ Irvine chạy lên nhất là khi chạy về kẹt xe nhưng họ biết sức khỏe là quan trọng nên chịu khó đi. Có một chị đi làm sớm nhưng cũng chịu khó đến 5:30 sáng để tập rồi 6:00 lại phải đi làm xa. Nhớ dạo chị ta mới đến tập ho sù sù, nay không thấy ho nữa.


Hồi sáng có chị tập chung kể tuần rồi đi đâu, có Ông nào trên 60 tuổi, sàng sàng gần chị ta. Chị ta đẩy chơi một cái kêu đi ra xa xa đừng có đến gần. Ông ta chúi nhủi luôn. Chị ta kêu chồng em sợ em rồi từ khi ông ta thấy em chặt gạch bằng tay. Hôm qua thấy Khoa cho mấy chị mới tập đâu được một năm, chặt gạch. Tay không chặt gạch bể. Chồng phải né. Thường biểu diễn họ thường ngâm gạch tỏng muối cho mềm, dễ đánh bể còn Đông Phương Hội thì không, có phương cách tay không đánh bể gạch. Khi xưa thằng con mình đâu 12 tuổi đánh bể gạch khiến nó chả hiểu.


Có cô em nói sau này về hưu, em chỉ muốn đi chơi như anh. Mình nói muốn đi chơi thì phải chuẩn bị từ ngay bây giờ. Awn uống điều độ và tập thể dục chớ đợi đến khi về hưu, đi đứng không nổi thì có bạc triệu cũng không lết nổi. Chỉ lo chữa trị để có sức khoẻ. Cô này thích hy sinh đời mẹ củng cố đời con. Có hai đứa con học đại học danh tiếng ở Phila nên làm tăng ca rất nhiều.


Anh bạn mình kể trên trước covid, bàn với mình đi chung xe lửa từ Cali lên đến Seattle 1 tuần để xem thắng cảnh thiên nhiên, nay chống gậy thì xem như giấc mơ của anh ta xếp lại cho mai sau.


Mình thấy dạo này tập đi bộ 6 dặm, tuần này lên 8 dặm để chuẩn bị đi Ý Đại Lợi vào buổi chiều thì tối 9 giờ đi ngủ là làm một mạch tới sáng luôn. Giấc ngủ rất sâu dù trời dạo này nóng. Sáng tập ở Đông Phương Hội 90 phút, chiều đi bộ 6 dặm, buồn đời thì 10 dặm. Về nhà tắm rữa xong là bay lên giường nằm tới sáng dù mụ vợ có hát bên tai. Có thể nhờ vợ ru mình ngủ như mẹ khi xưa ầu ơ. Chán Mớ Đời 


Mình cũng xin nhẮc lại là có tập thì nên tập theo đúng phương pháp chớ không phải nghe đại học Harvard nghiên cứu là về già nên tập Thái Cực Quyền là chạy theo tập theo YouTube. Có chị kia quen, mới tập đâu chưa tới một năm đã quay video bỏ lên YouTube hướng dẫn người tập sai hết. Có người tập mấy chục năm từ Việt Nam nhưng sai về già bị lộn xộn trong cơ thể. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 



Hành trình tập luyện đi bộ via francigena



Đi Alaska về thì mình bắt đầu tập luyện cho chuyến đi bộ 3 tuần lễ ở Ý Đại Lợi. Mình sẽ đi con đường “Via Francigena”. Con đường này khởi đầu từ Canterbury, Anh quốc đi qua Pháp quốc, vượt dãy núi Alpes đến Thuỵ Sĩ rồi đến Ý Đại Lợi và chấm dứt tại Vatican. Ngoài ra có con đường khác đi từ Pháp quốc, Thuỵ Sĩ vượt dãy núi Pyrénées để kết thúc tại thánh đường Santiago de Compostella mà thiên hạ gọi là Camino de Compostella. Nơi thi hài của thánh James được khám phá. Hình dưới là bản đồ của hai con đường hành hương chính của người công giáo. Đường Via Francigena, màu đỏ từ Anh quốc đến La MÃ, Vatican, còn đường màu vàng thì có nhiều điểm xuất phát từ Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha nhưng dài nhất là từ Pháp quốc hay Thuỵ Sĩ.



Theo người ta kể là vào năm 814 sau công nguyên, chỉ là huyền thoại, có ông thần nào tên Pelayo khám phá ra cái mồ của một trong 12 tông đồ là thánh James (Santiago) ở vùng Galicia khi theo dõi một ngôi sao, và giám mục của địa phận Iria Flavia, tạo dựng nơi hành hương của thiên chúa giáo. Từ đó Các con chiên đi hành hương đến địa danh này. Tương tự có đi hành hương đến Fatima và Lourdes. 


Tương tự đi Georgia, dân xứ này cũng kêu là có một ông thánh khác khác của chúa Giê-su đã trở về xứ này để kêu gọi mọi người trở về đạo và chết tại đây. Nhà thờ ở xứ này đông lắm nhưng sau 70 năm dưới Liên Xô thì mấy thế hệ không được học thánh kinh nên Chán Mớ Đời .


Các cuộc hành hương này rất được các con chiên ưa thích và đi hành hương nhưng sau đó thì chìm vào quên lãng đến năm và cũng theo huyền thoại chính ông thánh này đã giúp người Tây Ban Nha ngày nay đánh đuổi các người hồi giáo khi xưa (moros) ra khỏi xứ Tây Ban Nha ngày nay. Thế là con chiên đi hành hương tại đây thay vì đi Jerusalem như xưa vì người hồi giáo đã chiếm đóng vùng này. Có nhiều con đường nhưng con đường nổi tiếng nhất là “Camino Frances” từ dãy núi Pyrénées  ngăn cách Pháp quốc và Tây Ban Nha qua thành phố Roncesvalles, mà khi xưa học ông Tây dạy về “les chansons de Roland” nơi ông vua Charlemagne kêu ông Roland ở lại phía sau để cầm chân quân thù đang tấn công để ông ta có thể chạy về Pháp quốc trú quân. Do đó mình muốn đi qua con đường này nhưng rất dài, phải mất 6-7 tuần mới đi hết mà mụ vợ chỉ cho phép xa vợ có 3 tuần lễ. Có thể mình chia đi thành hai chặng. 


Đến thời trung cổ thì các cuộc hành hương đến thánh địa này bị ngưng vì bệnh dịch hạch tàn phá Âu châu. Nên chỉ có các người sở tại mới dám đi. 


Đến thập kỷ 80 của thế kỷ 20, một ông cố đạo ở vùng Galicia này mới khơi mào lại vụ hành hương. Mình biết đến vụ này khi tình cờ xem phim “the Way” đâu 12 năm về trước nên tính một ngày nào đó không còn bận bịu cơm áo gạo tiền sẽ đi cho biết. Mình có vợ chồng anh bạn, rất ngoan đạo đã đi con đường này mấy năm về trước. Họ rất vui. Mình định đi con đường Bồ Đào Nha với đồng chí gái chỉ có hai tuần nhưng nay mụ mê đánh đàn và hát Bolero hơn là đi bộ nên mình đành đi một mình. Đồng chí gái muốn trở thành nữ hoàng Bolero hơn là đi Giang hồ nên mình đành đi một mình. Đi mấy vụ này thì chắc mụ vợ chịu không nổi vì ngủ lại các lữ quán tập thể. 


Có anh bạn học Văn Học, Đà Lạt khi xưa, buồn đời về Nha Trang sống. Nổi máu khơi khơi hay bị giác ngộ cách mạng khi thấy ông sư Minh Tuệ đi từ Bắc vô Nam nên biến đau thương thành hành động cách mạng, đạp xe đạp từ Nha Trang ra Hà Nội, thăm mồ mả bố mẹ rồi lấy xe lửa hạng VIP về lại vì xe sắp hư.


Vấn đề là từ khi cuốn phim the Way ra đời thì thiên hạ đi Camino Frances rất nhiều. Đọc trên mạng xã hội, nhiều người đi rên là đông như quân nGuyên. Từ đầu năm đến nay nghe nói đã có trên nữa triệu người đi hành hương. Kinh


Do đó mình chọn đi con đường ở Ý Đại Lợi nhưng chỉ một khúc xem sao vì mụ vợ cho phép đi 3 tuần. Mình tính sau này đi với thằng con xem sao. Trên đường về sẽ ghé thăm mấy người bạn ở Ý Đại Lợi và Paris thăm gia đình cô em. 


Có thể sau này sẽ đi Shikoku bên Nhật Bản với đồng chí gái, viếng 88 ngôi chùa. Nếu mụ chịu rời cây đàn vaì tuần. 


 Có ông thần đã từng đi, trẻ hơn mình đâu 6 tuổi, cựu người nhái Hoa Kỳ, (Seal Team) chỉ mình cách tập luyện như sau nên mình cũng từ từ đi bộ lâu hơn như anh ta chỉ. 

Nghỉ và uống nước là tùy từng người, địa thế của con đường và thời tiếc.

Bản thân thì tôi thường mang theo 2 bình (0,7 lit x2) nước.  Khoảng 20-30 phút uống một hai ngụm nước.  Nước không nên uống nhiều một lúc vì cơ thể không hấp thụ được hết và phần nhiều sẽ chạy xuống bọng đái.  Uống ngụm nhỏ, nhiều lần.

SMS k tôi thường mang 2 trái chuối và vài cái bánh bisques.  Chuối rất tốt vì có nhiều Potassium, giúp muscle chân không bị vọp bẻ.

Tập thì nên đi bộ mỗi ngày 10 Km không nghỉ.  Sau khi tốt rồi thì lấy backpack với tất cả các đồ đi Camino bỏ vào, đi 20-25Km liên tiếp 2-3 ngày.  Đây là “test run” sức đi và các dụng cụ.”


10 km trung bình độ 6.5 dặm. 


8/08/25: thứ 6 đi bộ được 4.9 dặm. Hôm nay đi với mụ vợ. Tính đi thêm nhưng mụ kêu mệt rồi nên về  


8/09/25: thứ 7 đi được 5.6 dặm. Tính đi thêm như bổng nhiên nhớ vợ nên về sớm. 


8/10/25: chủ Nhật: nay lên vườn sớm đi cho mát. Đi được 6.0 dặm


8/11/25:  thứ 2: 6.4 dặm. Hôm nay đi bộ trong khu vực xóm trên. Mình làm theo ông thần người nhái Hoa Kỳ, uống nước độ 2, 3 ngụm mỗi 20-30 phút thay vì uống một lèo như trước đây. Lúc đầu đi chậm như độ sau 2 dặm thì cơ thể như nóng lên nên bắt đầu đi ào ào nhanh hơn. Để hôm sau mình đi lại và xem bao nhiêu phút. Được cái là về nhà uống nước, xem truyền hình một tí xong là đi ngủ độ 9:30 tối thì làm một giấc tới 5:33 sang hôm sau. Phải bò dậy đi tập Đông Phương Hội dù trên 30 phút.



8/12/25: thứ 3: 6.3 dặm. Cân nặng 156.8 Lbs. Hơi mập sau khi đi Alaska, ăn ngủ mệt thở. Để xem tuần tới có xuống cân hay không. Chỉ thấy chân săn lại, cơ bắp cứng vì đi nhiều.


8/13/25: 6.3 dặm. Đi một vòng xa qua thành phố Villa Park. Mở nhạc nghe thì thấy đường bớt mịt mù. Cơ thể bắt đầu quen đi 6 dặm mỗi ngày nên chân không còn cứng nữa. Miếng cao su mang nơi ngón chân khá tốt, không bị trầy da nữa. Không thấy đau. Tốt. Chắc phải mua nhiều để trường hợp khi đi bộ ở Ý Đại Lợi.


8/14/25: hôm nay đi nhảy đầm với mụ vợ nên không đi bộ. Chỉ đi 2,445 bước.


8/15/25: đi 7.3 dặm. Khám phá một điều là mở YouTube nghe podcast thì quên đường xa ngàn dặm nên để hỏi mấy đứa con xem có dư cái máy nghe nào không.


8/16/25: thứ 7: đi được 9.3 dặm 


8/17/25: chủ Nhật: hôm nay đi được 10.5 dặm 


8/18/25: thứ 2; hôm nay lên vườn sửa ống nước bị bể nên mệt nhất là trời nắng và nhiệt độ lên 105 độ F nên chỉ đi có 5.3 dặm. Về nhà ngủ li bì. 


8/19/25: thứ 3: đi được 7.3 dặm. Hôm qua đi 5.3 dặm nên hôm nay đi bù


8/20/25: thứ 4; đi được 6.9 dặm.


8/21/25: thứ 5; 6 dặm. 


8/22/25: thứ 6; 6.5 dặm

Hai hôm nay ở Texas nên không tập xem như để tay chân nghỉ dưỡng , mai về Cali thì tập lại, tăng lên 8 dặm tuần tới.  

Hành trình chuyến đi. Sẽ không đi từ Siena đến Roma mà sẽ đi từ Firenze đến Assisi. đường này lạ, ít ai đi. Từ đó sẽ đi lại Bologna, Verona rồi đi thăm mấy người bạn ở Ý Đại Lợi. Sau đó về Paris thăm gia đình cô em và bà Cayla, năm nay đã 100 tuổi và bạn.

(Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn