Hiển thị các bài đăng có nhãn Việt Nam. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Việt Nam. Hiển thị tất cả bài đăng

Nghiên cứu Harvard lý do tập Thái Cực Quyền khi lớn tuổi


Hôm trước mình kể vụ về già có vấn đề là bệnh loãng xương dễ bị gãy xương nếu bị ngã thì có nhiều người còm, kể sợ tốn điện nên tối thức dậy đi xuống cầu thang té lăn càng và một người khác kể tương tự ngồi xe lăn mấy tháng nay. Mình đang đọc tài liệu lý do người Nhật có xương chắt khi về già, nhờ ăn uống, chớ không phải uống chất bổ sung như người Mỹ. Thấy có lý hấp thụ dinh dưỡng vì chất bổ sung không hiệu nghiệm nhất là đa số sản xuất từ Trung Cộng. Hôm nào buồn đời mình kể.


Mình đọc thống kê tại Hoa Kỳ thì được biết tỷ lệ người già bị ngã và tử vong tại Hoa Kỳ là một vấn đề khá nghiêm trọng về y tế công cộng, đặc biệt khi dân số già đang ngày càng tăng. Mỗi ngày độ 10,000 người Mỹ thuộc thế hệ babyboom về hưu (sinh từ năm 1946 đến 1964). Mỗi lần nói chuyện với bà cụ ở Viêt Nam là hỏi có đi bộ không. Phải khuyến khích bà cụ vì nếu không cử động tay chân thì cơ bắp sẽ mất. Mình nhớ khi bị gãy chân 6 tháng không động chân, chân bị teo lại, bắp cơ đều mất tiêu. sau phải tập đi bộ trong hồ bơi mất mấy tháng mới có cơ bắp lại.


Dưới đây là các số liệu chính xác từ CDC (Centers for Disease Control and Prevention) và các tổ chức y tế lớn tại Mỹ:

Theo CDC (2024):

Khoảng 1/4 (25%) người Mỹ từ 65 tuổi trở lên bị ngã ít nhất 1 lần mỗi năm. Có bác quen nay chống gậy, kể là người em đi không chống gậy ngã bể đầu chết tươi nên nay bác phải cầm cái ba toong DEI cho chắc ăn. 

Mỗi năm có hơn 36 triệu vụ té ngã xảy ra ở nhóm tuổi này.

Trong số đó, khoảng 3 triệu người phải nhập viện cấp cứu. Xem như gần 10%

Khoảng 950,000 người bị gãy xương hông, phần lớn là do té ngã.


Tỷ lệ tử vong do té ngã

Năm 2021, có hơn 38,000 ca tử vong do té ngã ở người từ 65 tuổi trở lên tại Mỹ.

Tỷ lệ tử vong vì té ngã đã tăng hơn gấp đôi từ năm 2000 đến 2020. Xem như 20 năm.

Té ngã hiện là nguyên nhân hàng đầu gây tử vong do chấn thương ở người cao tuổi. Chúng ta cứ lo sợ ăn uống ung thư này nọ quên vấn đề chính là nguy cơ bị ngã rất cao khi về già. 

Dự đoán đến năm 2030, sẽ có hơn 52 triệu người cao tuổi bị té ngã mỗi năm nếu không có can thiệp hiệu quả.

Cứ 19 phút lại có một người già tử vong vì ngã tại Hoa Kỳ.


Vấn đề là hệ quả lâu dài sau khi ngã

95% gãy xương hông ở người cao tuổi là do té ngã. Trong số đó:

Khoảng 20% tử vong trong vòng 1 năm sau khi bị gãy xương hông.

50% không bao giờ hồi phục khả năng sinh hoạt độc lập.

Té ngã cũng có thể gây chấn thương sọ não, dẫn đến sa sút trí tuệ, trầm cảm, và mất khả năng vận động vĩnh viễn.


CDC đề nghị 4 biện pháp chính để tránh bị ngã:

1. Tập luyện thể chất phù hợp – như Thái Cực Quyền, cải thiện thăng bằng và sức mạnh.

2. Kiểm tra thị lực và thuốc uống định kỳ

3. Bổ sung vitamin D và canxi đúng cách. Mình có kể vụ này rồi

4. Sửa đổi môi trường sống: tránh sàn trơn, tăng ánh sáng, tay vịn cầu thang, v.v. Tốt nhất là nên ở tầng trệt, không có thang cấp xung quanh nhà dễ bị trợt ngã.


Ai tò mò thì đọc nguồn tham khảo chính:

CDC – Older Adult Falls Data

National Council on Aging (NCOA) – Fall Prevention

Mình có kể vụ nghiên cứu của đại học Harvard Medical School và các nguồn uy tín của Harvard về lợi ích của Thái Cực Quyền (Tai Chi). Ai buồn đời có thể tìm đọc bản đầy đủ tại trang Harvard Health Publishing hoặc tìm khóa học “An Introduction to Tai Chi” trên trang của Harvard.


Mình thấy nhiều người quen lớn tuổi hăng hái đi đánh pickleball, một loại thể thao đánh banh mình hay thấy trên các du thuyền. Cũng tốt nhưng mình không biết trong cơ thể có vấn đề gì nên không dám chơi các loại thể thao chạy rồi ngừng như chiếc xe đứng rồ máy rồi chạy cái ào để đánh trái banh. Vụ đánh quần vợt hay thấy mấy người đang chạy quỵ trên sân.


Mình thích tập nội công Hồng Gia và Thái Cực Quyền hơn. Nay đã trên 20 năm. Lúc đầu mình tập Thái Cực Quyền 8 thức rồi 24 thức rồi 36 thức nhưng rốt cuộc từ 15 năm nay chỉ tập có 8 thức. Tập đi tập lại vẫn chưa hoàn thục. Lý do càng tập càng khám phá nhiều trò như hơi thở phải đi kèm với các thức nếu không cái thế bị đứt đoạn và lực mất ngay lúc đó. Nội lực từ đâu xuất hiện, làm sao giữ cái nội lực ấy khi đi quyền. Hơi thở rất quan trọng giúp tạo ra khí lực. Mình có thể đi bài Thái Cực Quyền 8 thức nhanh trong vài phút lâu nhất là 62 phút. Xem như mỗi thức gần 8 phút, mồ hôi đổ như tắm. 


Harvard Health Publishing đã tổng hợp nhiều nghiên cứu cho thấy Thái Cực Quyền làm tăng sức mạnh cơ bắp, linh hoạt, cân bằng, và có thể giúp cải thiện giấc ngủ – từ năm 2022 đến thời điểm cập nhật gần nhất  .

Peter Wayne, tác giả cuốn “Harvard Medical School Guide to Tai Chi”, phân tích các thành phần chính tạo nên lợi ích của Tai Chi – ví dụ: nhận thức, thư giãn chủ động, hít thở tự nhiên, hỗ trợ xã hội… giúp giải thích cơ chế mang lại lợi ích sức khỏe   .


Tổng hợp hệ thống từ nghiên cứu quốc tế


Một bài tổng quan trên PMC (phát hành năm 2022) tổng hợp hơn 120 bài đánh giá hệ thống và hơn 500 thử nghiệm lâm sàng:

giảm nguy cơ té ngã ở người cao tuổi, cải thiện viêm khớp (osteoarthritis), Parkinson, COPD, cải thiện nhận thức ở người lớn tuổi . Mình nhớ có một chị, một hôm kêu mình lại rồi chỉ 10 ngón tay. Chị ta nói 6 tháng trước khi tập ở Đông Phương Hội, chị ta không có thể co giãn 10 ngón tay, nay vô tư. Rồi chị ta ngồi xuống đứng lên, kêu 6 tháng trước cũng đứng không nổi nay thì vô tư. Năm nay có một chị 83 tuổi vào tập, thấy chị ta tiến bộ. Tuổi hơi lớn nên trời tối hơi sợ nên chị ta đến trễ vào lúc 6 giờ để tập thay vì 5:30 sáng. có người bận đi làm nên họ đến tập đến 6 giờ rồi lái xe đi làm xa.

giảm trầm cảm, hỗ trợ phục hồi sau nhồi máu cơ tim hoặc đột quỵ, tăng chức năng nhận thức ở người tổn thương thần kinh  . Anh bạn rủ mình vào tập Hồng Gia, cũng lâm vào tình trạng này. Anh ta bị mỗ tim, đi đứng khó khăn, sau có anh bạn kêu vào tập nên 2 năm sau khoẻ mạnh, đi trượt tuyết ngon lành.

cải thiện chất lượng cuộc sống cho bệnh nhân ung thư, bệnh xơ cơ (fibromyalgia), kiểm soát huyết áp và giảm loãng xương  . Có một chú bác sĩ bị bệnh đủ thứ, vào tập thì thấy tiến bộ, sức khoẻ mạnh lên nhưng rồi covid đến ngưng tập vì võ đường đóng cửa. Nay thì xuống cấp lắm, phải đi lọc thận mỗi tuần, không đi tập nữa dù mình có đến nhà chở đi và chở về. Kêu chú biết địa chỉ rồi để tự lái xe.


Các nghiên cứu của Harvard gồm thử nghiệm dài hạn với nhóm người lớn tập Tai Chi hơn 5 năm  đều cho thấy việc luyện tập giúp cải thiện cân bằng và thăng bằng so với người không tập .


Harvard cho biết Tai Chi có thể giúp giảm huyết áp (giảm 7–32 mmHg cho systolic, 2–18 mmHg cho diastolic) và hỗ trợ phục hồi tim mạch đặc biệt với những người không thể tham gia phục hồi chức năng tim truyền thống  .


Cải thiện giấc ngủ: Một nghiên cứu gần đây tổng hợp 22 thử nghiệm lâm sàng cho thấy Tai Chi tăng tổng thời gian ngủ gần 1 giờ mỗi đêm và hiệu quả kéo dài đến 2 năm  . Đồng chí gái cứ rên là không ngủ được, mình kêu tập Thái Cực Quyền nhưng mụ không chịu. Mình thì ngồi đâu ngủ đó.


Trí tuệ & nhận thức: Một phân tích của 20 nghiên cứu cho thấy Tai Chi cải thiện chức năng điều hành não bộ (executive function), làm chậm tiến trình sa sút trí tuệ ở người lớn tuổi, thậm chí tăng thể tích vùng não và chậm tiến tới mất trí nhớ hơn so với nhóm chỉ tập giãn cơ hoặc đi bộ  . Ngoài ra, một phân tích rộng khắp hơn cũng xác định Tai Chi là loại bài tập nhẹ có lợi cho chức năng não bộ tổng thể  .


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Đưa tiền vào Nam đánh Việt Nam Cộng Hoà

  Đưa tiền vào Nam


Có lần nói chuyện với anh Phong, đại đội trưởng đại đội trinh sát 302, và tiểu đoàn trưởng 204 Đà Lạt khi xưa. Anh ta kể có lần đi hành quân, lính anh ta bắt được một cái sacoche của Việt Cộng trong đó có mấy ngàn đô la, chia nhau cho cả đại đội xài. Có người kể là chỉ huy bộ đội đi vào miền nam chỉ đem theo vàng và tiền đô la để đưa cho nằm vùng mua thực phẩm cho bộ đội. Một lần khác ở Quảng đức, lính 302 bắt gặp xe Jeep của 1 thiếu tá, được ông tướng Nguyễn Văn Toàn quân khu 2, vua tham nhũng mà mình có kể về bài viết của tuỳ viên ông ta nói về vị chỉ huy của mình, đưa người đi thương lượng với Việt Cộng, trả tiền để cho người ông ta chặt cây bán cho ngoại quốc không bị phá. Trinh sát 302 bị phát hiện nên bắn chết cả Việt Cộng và ông thiếu tá khiến ông Toàn nổi điên, muốn bỏ tù thiếu tá Phong. Mất đâu 2 ngàn đô la. Ai buồn đời thì tìm đọc bài của vị sĩ quan tuỳ viên, mình có chép trong bài mình kể lại trên bờ lốc.


Nay mình mới hiểu vị trí của Việt Cộng trong thời chiến tranh vì khi xưa, cứ nghĩ họ núp bên Lào hay bên Cao Miên


Đà Lạt khi xưa có nhiều tiểu thương làm kinh tài cho bộ đội như cô Ba Chỉ tiệm Bình Lợi dưới chợ Đà Lạt, giữa 2 tiệm Lộc Sơn và Nguyễn Văn Ngạch, đối diện đồn cảnh sát. Sau 75, cô ta làm lớn ở Đà Lạt rồi bị về vườn. Nghe cô ta kể là trước 75, đi du lịch qua Thái Lan, gặp bà Nguyễn THị Bình để nhận được chỉ thị kinh tài ra sao. Ngoài ra có nhiều tiểu thương khác nhiều khi bị bắt buộc nếu không bị giết hay cho nổ mìn như vụ cây xăng Ngã Ba CHùa. Mấy người nằm vùng mua gạo muối đường và lương khô rồi chở vào bưng cho Việt Cộng. Lâu lâu mình nghe ngoài chợ kêu đường tăng bo hay ai đó bị Việt Cộng tịch thu hết hàng hoá. Sau này mới hiểu họ chở vào bưng rồi kêu bị Việt Cộng tịch thu đóng thuế để qua mắt chính quyền miền nam.


Mình kể có lần cô Ba Chỉ kêu mẹ mình vào tiệm nói có 100 bao gạo mới về, ai hỏi thì bán lấy lời nuôi con. Độ 1 tiếng sau, có người đến hàng mẹ mình hỏi có gạo không muốn mua 100 bao. Thế là mẹ mình nói có và bán giá cao hơn cô Ba CHỉ đưa, kiếm tiền nuôi con và trả nợ cho chồng đánh bài thua. Sau 75, bà hay đến mua gạo là nằm vùng, làm lớn lắm. Ông cụ mình đi tù nhưng nhờ cô Ba CHỉ và mấy bà khi xưa nằm vùng đỡ đầu nên tai qua nạn khỏi với đám CM 30 ở chợ cũng như ở xóm.


Mẹ mình có mua gạo của Địa Phương Quân nữa. Có ông đại đội trưởng nào ở Đà Lạt, hay kêu mẹ mình để bán gạo. Gạo của lính ông ta, chắc có nhiều lính kiểng nên ông ta dư gạo nên kêu bà cụ bán rẻ. Có lần ông ta nhận tiền mà không cho lính chở gạo ra chợ nên bà cụ đi đòi, không được thì lên vị chỉ huy của ông ta, thì được biết ông ta đánh bài thua nên kiện củ khoai. Ngoài ra có mua gạo của mấy bà sơ và ông cha nhà dòng. Mỹ viện trợ ăn không hết nên đem bán cho bà cụ. Mẹ mình không có môn bài đại lý bán gạo nên bán chui, phải đi mua hàng kiểu này để bán lại.



Có lần một ông tài xế quen ngoài chợ, hay chở hàng cho mẹ mình từ Sàigòn về, bị bắt bỏ tù cả năm khiến bà vợ phải thuê tài xế, lái xe hàng đi Sàigòn. Sau này bà ta sinh con, người ta đồn là con của ông tài xế vì không giống mấy đứa con khác. Chán Mớ Đời 


Lâu rồi mình có đọc bài báo của báo Hà Nội kể các người nằm vùng đổi tiền ngoại quốc đi nhiều ngõ từ Paris, qua Hương Cảng, Cao Miên,… trước khi đưa về Sàigòn.

Xin trích một đoạn của báo Hà Nội do tác giả cuốn sách về những con đường Trường Sơn đặc biệt.


Đến thời điểm hẹn trước, một bộ phận đặc biệt chuyên trách vấn đề vận chuyển là đơn vị C.100 thuộc Đoàn 559 cùng B.29 tiến hành các thủ tục giấy tờ giao nhận, đóng thùng đặc chủng và chở đi. Trong giai đoạn đầu, tiền đi vào Nam theo một con đường khá "sang trọng": 


Con đường thường xuyên và gian khổ nhất của đại bộ phận đôla vẫn là tuyến đường Trường Sơn, bằng xe tải quân sự và đường biển trên những chuyến tàu không số, cất giấu dưới hầm tàu hai đáy trên con đường Hồ Chí Minh trên biển. 

Hành trình của các loại tiền kể trên từ Hà Nội vào Nam được phân bổ theo từng phân đoạn, theo quy định của trung ương: tiền tới địa chỉ nào thì nơi đó có đơn vị đặc nhiệm tiếp nhận và cất giữ. Trung ương phân bổ theo từng khu vực lớn là: Trị Thiên - Huế, Khu V, Tây nguyên, Nam bộ (B2)... Tại từng khu vực nói trên, việc cấp phát, phân bổ, sử dụng, chi tiêu là công việc nội bộ từng nơi, dưới sự lãnh đạo toàn diện của từng đảng bộ, với sự tham mưu chỉ đạo chuyên ngành là các ban tài chính hoặc ban kinh - tài trực thuộc. 

Khi có nhu cầu chi tiêu bằng biệt tệ mà số do trung ương đã đổi và chuyển vào không đủ, phải tiến hành "chế biến" tại chỗ. Việc "chế biến" này được thực hiện theo phương pháp phân tán nhỏ lẻ để khỏi bị lộ (trung ương không chủ trương tích giữ dài ngày đồng tiền Sài Gòn, bởi từ sau năm 1970 sự mất giá của tiền Sài Gòn xảy ra liên tục, tỉ lệ mất giá ngày càng cao). Việc quản lý thu, chi, theo dõi hạch toán kế toán, kho quỹ được thực hiện rất chặt chẽ. Tại ban kinh - tài hoặc cơ quan ngân tín được đảng bộ từng khu vực giao trách nhiệm chỉ đạo, điều hành công tác này, các bộ phận chuyên trách về kế toán và kho quỹ đều được thành lập. Kế toán từng khu vực đều tiến hành đối chiếu số liệu định kỳ với kế toán B.29.

Từ năm 1964-1965 chi phí cho miền Nam tăng lên rất nhiều, phương thức AM càng thêm khó khăn, tốn kém, kể cả sự hi sinh xương máu. Trong tình hình mới nó bộc lộ nhiều nhược điểm. Thứ nhất, Mỹ ra sức đánh phá các con đường trên bộ và trên biển, gây rất nhiều khó khăn cho việc vận chuyển. Thực tế đã xảy ra một số lần đối phương ném bom trúng xe chở hàng, trong đó có các thùng đựng tiền, vỏ thùng đựng tiền tuy không bị cháy nhưng sức nóng của lửa đã làm phân hủy số đôla bên trong. Từ giữa thập kỷ 1960 tình hình chính trị của Campuchia bất ổn, đặc biệt từ khi có đảo chính của Lonnol thì con đường này cũng chỉ có thể được sử dụng một cách rất hạn chế. Thứ hai, việc "chế biến" lần thứ hai từ đôla ra tiền Sài Gòn cũng gặp khó khăn, không thể nào "chế biến" một cách nhanh chóng một số tiền quá lớn trên thị trường miền Nam.

Phương pháp mới 


Từ 1965, Trung ương Cục có chủ trương phát triển các cơ sở tại nội thành. Những cán bộ chủ chốt của Ban Tài chính đặc biệt đã được đưa vào nội thành để bám trụ. Hai cán bộ là Mười Phi và Nguyễn Thanh Quang (còn gọi là Năm Quang, tức Dân Sanh) đã nảy ra ý định "chơi theo luật chơi", nghĩa là sử dụng chính hệ thống ngân hàng của thế giới và của chế độ Sài Gòn để chuyển tiền cho cách mạng. 

Phát hiện bất ngờ này được đề xuất với trung ương. Sau đó được trung ương chấp thuận cho thực thi, gọi là phương pháp mới, ký hiệu là FM. FM là phương thức chi viện tiền cho miền Nam bằng chuyển khoản. Chuyển khoản có hai chiều: nhận và trả.

Khâu nhận: Tiền Z (tiền Sài Gòn) được lấy ngay tại Sài Gòn qua một đường dây hoạt động nội thành của Ban Tài chính đặc biệt thuộc Trung ương Cục miền Nam (tức N.2683), sau đó hoàn trả cho nhà cung cấp tại nước ngoài bằng đôla. Nhà cung cấp tiền Z Sài Gòn là những chủ kinh doanh lớn sẵn sàng hợp tác với một đầu mối của N.2683 trong nội thành Sài Gòn, có mật danh là C.130 do Dân Sanh đảm nhiệm. Họ có tài khoản tại các ngân hàng thương mại nước ngoài và ở Sài Gòn. Theo sự thỏa thuận với N.2683, họ rút tiền Z từ ngân hàng để cung cấp cho cách mạng nhưng lấy lý do để sản xuất kinh doanh. Trong nhiều trường hợp có những khoản lớn là tiền Z, không cần rút từ ngân hàng mà thu trực tiếp do bán hàng nhập khẩu. 

Tiền Z được giao tại những nơi quy ước là vùng giáp ranh ven đô Sài Gòn - Gia Định, có khi còn đi xa hơn, phân tán trong các kho nhỏ rồi tổ chức các chuyến ôtô đem đi. Phương pháp này được mang ký hiệu là FM vì FM vừa là tên gọi một kênh phát sóng ngắn hơn AM, vừa là chữ viết tắt của phương pháp mới (F: phương pháp; M: mới). Phương pháp này có nhiều thuận lợi hơn phương pháp AM: có thể giải quyết một vụ chuyển tiền lớn chỉ trong một ngày thay vì nhiều tháng hành trình đầy rủi ro của phương pháp AM, an toàn hơn, kín đáo hơn, không bị thiệt thòi do vấn đề tỉ giá, mà có trường hợp còn sinh lợi nhờ hưởng lãi suất phát sinh tại các ngân hàng (khoản lãi suất này trong mười năm tính ra tới gần 25 triệu đôla).

Để thực hiện FM cần phải có một hệ thống tổ chức rất tinh vi và dày công bố trí. Tại Hà Nội, bộ phận B.29 thuộc Vietcombank dùng các mật mã, điện đài để liên lạc với miền Nam và liên lạc với các ngân hàng trên thế giới để nhận và gửi các lệnh chi tiền, chuyển tiền. Bộ phận đó vẫn do ông Mai Hữu Ích điều hành và trưởng phòng thanh toán Nguyễn Nhật Hồng (còn gọi là Ba Hồng) trực tiếp phụ trách. 

Ở trong Nam, một bộ phận có bí danh là N.2683 do ông Mười Phi làm trưởng ban tài chính đặc biệt của Trung ương Cục phụ trách. Một bộ phận đặt tại Sài Gòn. Cơ sở này trực thuộc Trung ương Cục, gọi là Ban Công tác đặc biệt. Nó là một "đối tác" đặc biệt của B.29. Đầu mối và cũng là cơ sở của N.2683 là một đại thương gia có khả năng chi tiền mặt cho N.2683. Rồi theo thông báo của N.2683, B.29 lại chi trả cho họ bằng cách chuyển ngân vào tài khoản của họ ở các ngân hàng nước ngoài. 



Mình có quen một gia đình khi xưa giàu có ở CHợ Lớn, sau 75 thì ở Hải ngoại, có nhà ở Tây Ban Nha, ở Hồng Kông này nọ. Nên không biết khi xưa họ có chuyển tiền ra Hải ngoại bằng cách nào. Đưa cho nằm vùng Việt Cộng ở miền nam rồi họ ở ngoại quốc chuyển tiền vào ngân hàng Thuỵ Sĩ? Nay qua đời nên không biết hỏi ai.


Ông Mười Phi nhận định: "Đây cũng là một loại đường mòn Hồ Chí Minh nhưng không dùng ôtô, tàu thủy, máy bay hay đường ống nên không có vết chân nguời. Chỉ có những lệnh chuyển tiền thôi. Anh Phạm Hùng cho tôi danh sách năm người để tôi chọn. Tôi chọn anh Ba Châu và nhắc anh Phạm Hùng nên cho anh Ba Châu đi học thêm tiếng Khơme, học tình báo rồi hãy vào Phnom Penh giúp chúng tôi". 

Ông Lữ Minh Châu (Ba Châu) - phó Ban N.2683 - kể lại: "Chiến trường mở rộng, nhu cầu tiền càng nhiều, càng nhanh càng tốt và phải cung cấp cho nhiều nơi. Với biện pháp FM, nói cách khác, với hoạt động ngân hàng đặc biệt trong thời kỳ chống Mỹ tại miền Nam, chúng tôi "Ban Công tác đặc biệt" trực thuộc Trung ương Cục miền Nam với các loại bí số D.270 và N.2683, mà tôi là phó trưởng ban, anh Mười Thăng Long là trưởng ban, đã cung cấp các loại tiền nhanh chóng, đủ và đúng theo yêu cầu của Cục Hậu cần miền Nam".

ĐẶNG PHONG, tác giả cuốn sách nói trên. Ai buồn đời thì đọc để hiểu thêm về cuộc chiến Việt Nam ngày xưa.


Đọc tài liệu của Hà Nội nên biết thêm chút gì về cuộc xâm chiếm miền Nam:


Báo Thời báo Ngân hàng mô tả rõ vai trò của “Ngân hàng Ngoại hối” bí mật mang bí danh B.29, thành lập tại Hà Nội, tiếp nhận viện trợ quốc tế (USD, rúp, tệ…) rồi quy đổi và chuyển vào miền Nam thông qua hai đơn vị Ban Kinh tài Trung ương Cục miền Nam: N.2683 (Ban Tài chính đặc biệt) và C.32 (Ban Ngân tín R). Các cán bộ như Mai Hữu Ích, Nguyễn Nhật Hồng, Nguyễn Văn Phi… đã xử lý hàng tỷ USD quy đổi và gửi vào chiến trường qua Đoàn 559  .


Bộ Tài chính Việt Nam thông tin rằng nhiệm vụ chi viện miền Nam được đánh giá là cốt tử trong chiến lược giải phóng, đặc biệt trong giai đoạn 1964–1965, tập trung cán bộ ưu tú để vận hành dòng tiền chiến lược này  .


Trung tâm Lưu trữ Việt Nam tại Texas Tech (VNCA) lưu giữ hàng triệu trang tư liệu liên quan đến chiến tranh Việt Nam, bao gồm các báo cáo tài chính, ghi chép nội bộ ngành ngân hàng, chứng minh tính xác thực và quy mô tài chính vận chuyển trong kháng chiến  .


https://www.vietnam.ttu.edu/


Sơ đồ tổ chức vận chuyển tài chính


1. Ở Hà Nội – miền Bắc

B.29 (Ngân hàng Ngoại hối bí mật): tiếp nhận ngoại tệ viện trợ từ quốc tế tại các đầu mối như Hong Kong, Paris, London, Bắc Kinh. Mình có đọc một bài báo của Hà Nội phỏng vấn mấy người khi xưa, chuyển tiền từ Paris, qua Hương Cảng rồi về Sàigòn. Nay tìm lại không thấy nữa. Quá lâu nên nằm ở dưới các tài liệu mới.

Quy đổi và gom tiền vào kho Bắc, chờ lệnh vận chuyển.


2. Đường vận chuyển qua Đoàn 559

Tài chính được vận chuyển cùng lương thực, vũ khí… qua Lào – Campuchia. Đường mòn Hồ Chí Minh vận hành liên tục từ năm 1959 – đặc biệt quy mô lớn từ 1967–1971  .

Tiền được giấu trong thùng kín đặc biệt, chia nhỏ để giảm rủi ro. Có cả đường dẫn dầu phục vụ xe, hệ thống trạm nghỉ…


3. Tại miền Nam – Trung ương Cục

N.2683 (Ban Tài chính đặc biệt) và C.32 (Ban Ngân tín R): tiếp nhận tài chính từ Bắc chuyển đến, kiểm đếm, bảo quản rồi phân phối đến các chiến khu, vùng giải phóng  .

Giao liên địa phương, cán bộ cơ sở trong mật danh F.M (phương pháp mới) phối hợp kinh doanh bình phong để lấy tiền công khai từ hệ thống tài chính Sài Gòn, rồi chuyển về xuôi phục vụ cách mạng  .


Cho thấy Hà Nội có rất nhiều đường tiếp tế vào nam trong khi Việt Nam Cộng Hoà thì nhận viện trợ từ Hoa Kỳ rồi nhiều tiền quá nên tướng tá tham nhũng. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 



Hai chai bia đổi lấy nhiều mạng người

TWO BOTTLES OF BEER

   By

      Sgt. Nguynh van Cu'

       as told to Tony Spletstoser

 

 Ông Tony Spletstoser, cựu chiến binh tại Việt Nam viết lại theo lời kể của ông Nguyễn Văn Cư trong thời gian chiến tranh Việt Nam. Mình chắc tên ông ta là Cư vì trong một bài khác, ông ta nhắc đến tên người chị tên “An”. Gia đình có 4 chị em, chắc bố mẹ đặt tên An Cư Lạc Nghiệp.


Chúng tôi đóng quân ở căn cứ của lực lượng đặc biệt, cạnh núi Khỉ phía trên quân cảng của Đà Nẵng. Bạn tôi và 5 đồng đội mới trở về căn cứ sau một cuộc nhảy toán khá nguy hiểm. Họ được thẩm vấn về cuộc trinh sát ở chỗ Việt Cộng đóng quân. hôm trước, xem một phim người nhái Hoa Kỳ thì cũng thấy một toán gồm 6 người.


Họ thoát chết trở về cho thấy các cuộc huấn luyện kỹ lưỡng đã giúp và minh chứng giữa thành công và thất bại. Sau phần thẩm vấn họ mệt mỏi nên ghé qua căng tin tìm đồ gì ăn và thức uống lạnh. 


Bạn tôi hỏi người lo phần căng tin nấu gì cho cả toán ăn rồi tiện tay mở phía sau quầy xem có gì uống thì thấy hai chai bia. Anh bạn sáng hai con mắt kêu hỏi trung sĩ có hai chai bia. Trung sĩ, anh nuôi kêu không được hai chai này của chỉ huy dành cho khách quý. Anh bạn tôi nói giờ đã 10 giờ đêm và ông ta đã ngủ. Không ai đến viếng cấp trên trước sáng ngày mai. Tôi đưa tiền anh, mai anh đi chợ mua 2 chai khác thế lại.

Trại LLĐB tại Plei Mei , Komtum. Mình thấy danh sách trại LLĐB khá nhiều khắp miền Nam, đông nhất vẫn là ở miền Trung

Ông trung sĩ buồn đời, chắc tối khuya mà phải nấu nướng cho mấy ông thần này, kêu bia này không bán. Anh không được lấy. Cũng có lý nhưng lính mới đi trinh sát 8 ngày, chỉ có cơm khô gạo sấy trong rừng về, suýt chết nên Ông ta có thể du di sớm mai đi mua bù lại. Anh bạn tôi cố giải thích cho anh nuôi ở căng tin là chúng tôi mừng quá, sống sót trở về nên muốn ăn mừng. Tôi đưa anh tiền để mai anh mua bù lại cho vị chỉ huy. Đồng ý. Không đồng ý. Bia này là của cấp trên, không được đụng đến. Thế là có chuyện. Chuyện bé xé ra to.


Anh bạn tôi nói tôi mệt mỏi cãi nhau với anh. Tui lấy hai chai bia này rồi anh muốn làm gì thì làm. Ông thượng sĩ nổi máu khùng lên chửi thề đủ trò rồi bỏ đi. Ông thần nổi điên vì có người cãi lệnh mình nên bò lên phòng của cấp chỉ huy và đánh thức ông này dậy. 


Ông này đang ngủ ngon lành bị đánh thức dậy nên điên tiết lên bận áo quần rồi lận cây súng vào lưng quần rồi đi theo ông thượng sĩ già đến câu lạc bộ. Ông thần đi vào, la lớn kêu mấy anh rời chỗ này ngay. Anh bạn tôi kêu dạ để tụi em ăn tô bún và uống xong rồi đi về. Ông thần hét to kêu phải rời khỏi chỗ này ngay lập tức nếu không tôi bỏ tù. Bỏ tù thì khỏi ra trận.


Đó là điều không nên thốt ra. Thường chúng tôi rất kính trọng cấp chỉ huy và các sĩ quan. Nhưng đồng thời cấp trên cũng thông cảm và hiểu cấp dưới. Phải đi hai chiều mới toại lòng nhau. Mấy người lính bỏ chai bia xuống. Vị sĩ quan quay gót và bỏ về, theo sau ông Trung sĩ. Không khí đang vui bổng chuyển qua nặng nề vì sự hiểu lầm hay sĩ quan phản ứng hơi quá qua các lời tố giác của vị trung sĩ anh nuôi.


Vị sĩ quan này biết mấy người này đã trải qua 8 ngày ở địa ngục khi đi thám sát ở căn cứ đóng quân của Việt Cộng vì ông ta mới thẩm vấn họ hồi chiều khi họ được trực thăng bốc về căn cứ. 


Sau khi ăn xong tô bún và uống hết hai chai bia. Mình đoán là chai bia con cọp chớ bia 33 thì nốc một cái là hết. Mấy người lính trở lại doanh trại. Họ biết là sẽ có chuyện lớn nhưng mặc kệ vì họ quá mệt mỏi sau chuyến đi. Trong khi mấy người kia đi ngủ thì bạn của tôi lấy cây súng AK-47 và lấy thêm 30 viên đạn. Bạn tôi bực tức vì vị cấp trên làm khó dễ chỉ vì 2 chai bia. Dù biết họ đã trải qua 8 ngày ở địa ngục. 


Ông trung sĩ không chú tâm đến công lao của mấy người lính vừa từ căn cứ của Việt Cộng trở về. Thêm Ông sĩ quan thì bực tức nghe lời ông trung sĩ đôn hót lại.


Bạn tôi lấy súng và rời doanh trại và đi lại căng tin trong đêm tối. Thấy vị sĩ quan, thượng sĩ và quân cảnh đứng trước cửa. Vị sĩ quan thấy bạn tôi thì nổi điên lên, bảo anh ta đi về doanh trại vì chúng tôi đang bận, bàn bỏ tù mấy anh về tội gì. Anh bạn tôi chậm rãi, nói không cần nữa và bắt đầu bắn vị sĩ quan rồi đến thượng sĩ và những người khác. Có một người thoát chết khi thấy bắn nên thụp người xuống và trốn đi cửa sau. 


   Bạn tôi trở về doanh trại. Chúng tôi không ai biết chuyện gì xảy ra vì chúng tôi quen tiếng súng trong căn cứ. Lính bắn thử súng đêm ngày. Bạn tôi ghé lại chỗ chúng tôi ngủ và chậm rãi nói. Tụi bây không phải lo nữa, tao đã thanh toán mọi việc. Sau đó trở lại căng tin nơi các xác chết nằm la liệt. Anh bạn chỉa mũi súng AK dưới cằm và bóp cò. Viên đạn bay qua đầu. Một đồng ngủ thức giấc và chứng kiến mọi việc nên chạy lại băng bó cho anh bạn. Anh ta vẫn còn sống, thều thào đừng cứu tao rồi lột băng ra. Họ kiếm được chiếc xe jeep chở anh bạn ra bệnh viện Đà Nẵng nhưng khi đến nơi thì bạn tôi đã tắt thở. 


Bạn tôi đã làm một điều không đúng nhưng đã lãnh trách nhiệm chung cho chúng tôi. Sau đó, các sĩ quan đều được thay thế và các sĩ quan được gửi đi họp về cách cư xử với lính lực lượng đặc biệt vì rất khó thay thế các người lính lực lượng đặc biệt so với hai chai bia quá đắt. 


 Có sự khác biệt giữa binh sĩ mỹ và Việt Nam Cộng Hoà được nuôi ăn. Lính Mỹ có đầu bếp, nhà bếp và có nhà ăn trong khi lính Việt Nam Cộng Hoà thì mỗi tháng cấp trên thâu tiền của binh sĩ và giao cho hai người lo việc đi chợ và nấu ăn cho binh sĩ. Vì trong trại lính không có tủ lạnh nên thường họ phải đi chợ mỗi ngày. Sau đó thì các binh sĩ chia phiên dọn ăn cho mọi người. Chuyện này không có gì phiền toái vì lực lượng đặc biệt ít người. Dân sự không được phép vào căn cứ.  


Còn quân đội thường thì họ có nhà thầu tư nhân nấu ăn và lo vụ phát thức ăn trong căng tin. Thường tiền binh sĩ đóng góp hàng tháng hay bị đi lạc vào túi các sĩ quan có nhiệm vụ lo thức ăn cho binh sĩ và mấy người có nhiệm vụ đi mua thức ăn. Do đó súp và thức ăn có phần ít ỏi hơn. Do đó ông trung sĩ lo vụ căng tin nghĩ mình là cha thiên hạ trong căng tin trở thành một PX nhỏ để buôn bán thêm lính việt ít lương nên đâu có tiền mua sắm như lính Mỹ trong PX. Theo tôi thì ông trung sĩ lo căng tin làm quá với mấy người lính mới sống sót trở về từ mặt trận.


Bạn tôi rất bình tỉnh  như các binh sĩ của Lực Lượng Đặc Biệt vì được huấn luyện không để sự nóng giận làm chủ mình. Tối nay anh ta không tỏ vẻ tức giận hay lớn tiếng. Nhưng có những điểm mà con người không thể bị đẩy vào chân tường. Có điều tôi rất ghét mà không bao giờ nói cho ai, nhiều khi chúng tôi nhận lệnh nhưng biết là sai. Như các đặc vụ vô ích mà cấp trên hay sĩ quan ngồi văn phòng ở căn cứ đột phá tư duy, đưa người vào chỗ chết. Tôi không muốn nói nhiều vì nghĩ chúng tôi đều huynh đệ chi binh cả.


Các sĩ quan đều lên chức qua chiến trận như chúng tôi nhưng khi họ lên cấp chỉ huy thì họ thay đổi và quên sự việc trong rừng. Ngay khi chúng tôi có tài liệu là sĩ quan ở bộ chỉ huy sai, chúng tôi không dám nói vì có thể được đưa đến các mục tiêu rất nguy hiểm và không bao giờ được trực thăng đến bốc về cả.


Khi cuộc chiến gần kết thúc, chúng tôi khám phá ra có nằm vùng trong bộ não chỉ huy. Cho dù chuyện gì xẩy ra chúng tôi vẫn thi hành nhiệm vụ, chống giặc. Tôi không bao giờ quên anh bạn được. Anh ta là một người đàn ông tốt, một chiến sĩ giỏi, can trường. Anh ta bị đưa vào chân tường nhiều lần. Vị sĩ quan và anh nuôi đã được huấn luyện và có kinh nghiệm, phải hiểu biết hơn. Mấy người này vừa trở về sau một chuyến đi đầy khó khăn, và họ đã xoay sở rất hay để thoát hiểm. Adenalin khiến họ như đang sử dụng ma tuý. Lẽ ra họ biết rằng là đừng bao giờ làm những điều  như chọc giận mấy người này trong tình trạng đó. Những người đàn ông vừa thoát hiểm trở về như chết đi sống lại. Sự việc đẩy bạn tôi khỏi tầm kiểm soát của mình. Tôi có nghe những bi kịch tương tự trong các đơn vị lực lượng đặc biệt của Mỹ. Đừng bao giờ dây dưa với một người vừa trải qua một ngày vô cùng tệ hại. Chán Mớ Đời 


Đọc câu chuyện này mình mới hiểu khi xưa, mấy người lính đi trận về thành phố hay đập lộn. Có thể một người bạn đồng đội vừa tử trận, họ đang buồn thì thấy mấy người dân sự trong thành phố như học sinh sinh viên, để tóc dài, kêu gọi hòa bình không chiến tranh này nọ. Chán Mớ Đời 

 Ban nhạc Băng Sao băng có bài hát về thành phố rất hay.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen tôi 

Hắc sơn tử