Bệnh nổ của người Việt?

Hôm trước, đọc báo Việt Nam, ông cán bộ nhớn nào kêu Việt Nam sẽ đi trước thế giới về chế độ 6 Gờ, khiến mình thất kinh. Nghĩ lại thì thấy đúng. Lý do là thế giới đang mò mò chưa biết ảnh hưởng 5 gờ ra sao. Người ta nhận biết các từ trường, sóng của các hệ 3, 4 gờ đã làm biến mất chim rừng rất nhiều. Người ta phỏng đoán đâu 30%. Người ta thí nghiệm, bỏ cái điện thoại thông minh vào một tổ ong thì ong không bay về tổ lại trong khi đó ngày nay ong thì chết rất nhiều. Nghe nói lên đến 50% so với 2 thập niên trước.

Thế giới còn đang mò mò 5 Gờ, xem có nên sử dụng không vì các từ trường, phóng xạ tạo ra bởi các làn sóng, có thể gây bệnh ung thư. Tại Úc Đại lợi, trong điện thoại, các công ty cung cấp điện thoại phải báo động cho khách hàng, như các công ty bán rượu và thuốc lá: sử dụng điện thoại có thể đưa đến bệnh ung thư nhất là những người nghe điện thoại bên tai. Mình có kể vụ này rồi. Việt Nam đốt giai đoạn chơi tới bến luôn 6 Gờ. Thế giới 15 năm nữa mới bắt kịp Việt Nam. Quá chuẩn.

Các công ty hàng không đang yêu cầu tổng thống Biden: khoan cho sử dụng chế độ 5 Gờ tại các phi trường mà Hoa Kỳ đã trễ so với các nước tại á châu. Đi viếng các xứ như Nam Hàn, Nhật Bản, chế độ điện thoại cầm tay của họ nhanh hơn tại Hoa Kỳ. Có anh bạn người đại hàn, làm về IT, cho mình biết là 5 Gờ rất nguy hiểm nếu sử dụng trong nhà. Hiện nay chế độ 3, 4 Gờ là đã hơi nguy hiểm rồi. Đến 5 Gờ, các làn sóng sẽ không xuyên qua tường mà lại dội ngược lại. Mình lãnh đủ. Để mò xem về tài liệu mấy vụ này. Bác nào có tin tức về vấn đề này thì cho em xin.

Qua vụ Covid,chính phủ Hoa Kỳ ra đạo luật CHIPS Act để xây các nhà máy sản xuất các semiconductor. Nghe nói công ty Intel đang thực hiện một nhà máy sản xuất tại tiểu bang Ohio nhưng chưa biết lúc nào mới xong. Nghe nói 3-4 năm và giá lên đến mấy chục tỷ đôla. 

Một điều mình nhận thấy là người Việt mình có cái bệnh nổ, thích cưa bom kinh hồn mà chính mình khi xưa cũng đã từng mắc cái bệnh trầm kha này, đến khi ra hải ngoại, với thời gian thì bệnh này bớt dần. Lâu lâu lên đài truyền hình nổ vài cái cho vui nhà. Không biết cái bệnh “nổ” của người Việt đến từ đâu.

 Hồi nhỏ, mình bị bấn loạn tinh thần, đâm ngu từ đó. Lý do là học trường Tây. Mỗi tuần có học 2 tiếng môn Việt văn. Đi học, ông tây bà đầm thì phán câu: “nos ancêtres sont des gaulois” với những truyện hoạt hoạ Obelix, to béo luôn luôn ăn cái đùi thịt heo rừng, khiến mình tư duy đột phá một ngày nào đó sẽ về mẫu quốc để gặp lại tổ tiên người Gaulois, được xơi đùi heo rừng.

Lớn lên 1 tị, được học thêm việt văn, ông thầy lại kêu tổ tiên chúng ta là ông Lạc Long Quân và bà Âu Cơ đẻ ra 100 cái trứng. Mẹ mình thì sinh năm một nhưng không thấy trứng đâu trong khi đó gà nuôi trong chuồng thì cứ ngày đẻ ngày một. Học Leçons des Choses, bà đầm kêu gà chỉ đẻ một trứng một ngày nên đoán bà Âu Cơ, chắc đẻ liên tu ti 3 tháng 10 ngày thành 100 cái trứng. Lại nghe đám hướng đạo bắt mình tập hát: “anh em ta cùng mẹ cha, 100 cái trứng,..” rồi đi vòng vòng như người thượng. Phần múa người thượng này thì mình hay bị các đoàn sinh, xung phong mình làm mọi hay Việt Nam Mới vì da cực đen xì. Sáng ra, nghe gà tục tác là bò vô chuồng gà, mò mò đi tìm trứng. Để trưa, chị người làm luộc rồi bỏ trong chén nước mắm, dầm ăn cả nhà với bắp sú luộc. Con gà mái cũng phản động, không đẻ một chỗ mà mắc chỗ nào là rặn ra chỗ đó như phụ nữ đẻ rớt. Mỗi lần gà ấp trứng là mình sợ lắm vì bị mạc đốt. Chán Mớ Đời 

Mình thắc mắc về tổ tiên ông bà là dân tốc Gaulois mà sao tóc mình không vàng như những ông tây bà đầm, da mình thì như lọ nồi của phi châu thay vì giống hề Fernandel. Còn tổ tiên người Việt là bà tiên đẻ 100 cái trứng như gà thì sao không thấy mẹ mình sinh ra trứng. Hỏi người lớn thì bị ăn tát, kêu con nít hỏi vớ vẩn hay thêm một bợp tai kèm theo câu hỏi: “sao mày ngu thế”. 

Lớn lớn hơn một tị thì được học là tây thực dân, sang Việt Nam đô hộ ông bà mình nên cái thuyết tổ tiên của mình là người Gaulois được triệt khai ra khỏi cái đầu của mình. Mình lại được học tập căm thù thực dân nhưng ông thầy dạy việt văn, nói hùng hồn lắm nhưng mỗi lần gặp ông tây hiệu trưởng là cứ Oui Monsieur mút mùa lệ thuỷ, đứng khép nép khi ông ta vào lớp để thông báo gì đó hay phát bảng danh dự. 

Vấn đề là ông Lạc Long Quân với bà Âu Cơ thì mình chưa thống nhất được. Ông thầy dạy Vạn Vật, kêu hai loại thú khác nhau, không thể tạo sinh ra con được. Cứ kéo dài đến khi mình sang Hoa Kỳ, mới tìm sách báo đọc. Dạo ấy mình có quen chị Chấn, quản thủ thư viện đại học Harvard, về sách việt-ngữ nên hay mượn về đọc. Lâu lâu lên Boston chơi thì trả lại rồi chị đưa cho chục cuốn, mang về đọc. Nghe chị kể là mấy tiệm bán sách ở Cali, cứ gửi thư mượn sách của thư viện Harvard, rồi họ in lại bán kiếm tiền. Dạo ấy sách vỡ hiếm nên học kiếm tiền kiểu này khá giàu.

Một ông là rồng và một bà là Tiên, lấy nhau đẻ 100 cái trứng, nở ra 100 thằng con trai, được gọi là Bách Việt. Thế không có con gái lấy đâu người mang bầu mà đẻ vì mình không thấy gà trống đẻ trứng. Chỉ thấy nó gáy vào buổi sáng, rồi lâu lâu kêu con gà mái lại, xoè cánh chạy một vòng như các matador của xứ đấu bò, lấy cái mỏ gà, mổ trên đầu gà mái rồi phi thân lên lưng, đạp con gà mái như Vương Vũ trong phim quảng cáo kem Hynos hay Perlon ngày xưa. Khiến mình đã ngu lại, càng ngu bền vững, ngu có lập trường cách mạng.

Mình thắc mắc hoài, cứ lùng bùng trong đầu. Rồi thầy dạy mấy ông thần như Phù Đổng Thiên Vương, Thánh Gióng,.. thầy giảng là khi giặc Ân đến xâm chiếm nước ta, khiến mình càng ngu tối hơn. Trong lịch sử oai hùng của người Việt được thầy dạy từ đời con rồng lên rừng vớt bà tiên, từ đời này sang đời kia, chỉ nghe thấy người Tàu và người Mông Cổ, cuối cùng thì thực dân Tây sang xâm chiếm đất ta còn giặc Ân thì chưa được thầy giảng dạy. 

Buồn đời mình hỏi thì ông thầy nhìn mình như bò đội nón rồi mặt đỏ như trái gất, đuổi cổ mình ra cửa đứng. Đang còn thắc mắc, tại sao mình chỉ hỏi, thầy không trả lời, lại cho ra cửa đứng thì ông Tây, hiệu trưởng đi tè ở sau Préau, thấy mình đứng ngoài cửa, bò lại cho 2 cái tát tai khiến mình hiểu phải căm thù thực dân tây ra sao. Mình lại nghe thầy cô kêu thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi khiến mình cứ muốn cô thầy ghét mình vì họ thương, lại tát tai. Từ đó mình sợ đến già, không dám hỏi thầy cô nữa đến khi đi tây.

Sang tây thì mình quên bén vụ tổ tiên con rồng con tiên. Bắt đầu chấp nhận, thấm nhuần, chắc tổ tiên mình là người Gaulois, vì cứ xổ tiếng tây hàng ngày. Cứ Si Si, Non Non mút mùa lệ thuỷ cứ như tây đầm. Đến khi.

Vâng đến khi mình qua Hoa Kỳ chơi thì phát hiện ra một đối tượng gốc mít. Mình như giác ngộ cách mạng tình yêu, đầu óc cứ lơ tơ mơ về đối tượng. Trở về Luân Đôn, mình bổng như lá rụng về cội, bò vào thư viện, mượn sách báo việt ngữ về đọc. Đọc lại sách báo việt ngữ như tìm về nguồn thì những câu hỏi phản động, không nên hỏi khi xưa, từ đâu lại trở về. Cả năm trời, đả thông tư tưởng với đối tượng đại học B.U., mình đọc ngấu nghiến sách báo việt ngữ như tìm tình yêu trong thi ca Việt Nam. Càng đọc thì mình càng ngu.

Mình bắt đầu đọc Lĩnh Nam Chích Quái, một loại chế biến, nói theo từ ngữ đương đại là văn mẫu của một cuốn sách về lịch sử truyền khẩu của tàu. Quên tên rồi, lười đi lục lại đọc ở đâu.

Mình bắt đầu đọc cuốn sử của ông Ngô Sĩ Liên. Ông này sống dưới thời vua Lê Thánh Tông, hoàn thành cuốn sử vào cuối thế kỷ 15, nhưng sau đó có nhiều người bổ sung, đến cuối thế kỷ 17 (1697), nghĩa là hơn 200 năm sau mới được xuất bản cho bà con đọc. Cho nên không biết phần nào của ông ta viết, phần nào do các tên văn lại khác bơm, chế vào. Trong sách lại phán một câu xanh rờn: 

"Trộm nghĩ: may gặp buổi thịnh trị, tự thẹn không chút báo đền, nên không tự nghĩ sức học kém cỏi, lấy hai bộ sách của các bậc tiên hiền làm trước đây, sửa sang lại, thêm vào một quyển Ngoại kỷ, gồm một số quyển, gọi là Đại Việt sử ký toàn thư. Trong bộ sách này, về sự việc, có việc nào trước kia quên sót thì bổ sung vào; về thể lệ có lệ nào chưa thật đúng thì chỉnh lý lại; về văn có chỗ nào chưa ổn thì đổi thay đi; thảng hoặc có việc nào hay việc nào dở có thể làm gương khuyên răn được thì góp thêm ý kiến quê kệch ở dưới... Tuy những lời khen chê ấy chưa có thể làm công luận cho muôn đời về sau nhưng may ra cũng có thể giúp ích phần nào cho việc tra cứu tìm hiểu...".

Ông thần Ngô Sĩ Liên kêu: trộm nghĩ khiến mình thất kinh. Ông ta kêu đã dựa theo cuốn sử của ông Lê Văn Hưu, đời nhà Trần, để soạn lại theo lời vua Lê. Lịch sử đều được viết bởi kẻ chiến thắng, bên thắng cuộc. Ông Ngô Sĩ Liên này được xem như bộ trưởng tuyên truyền của ông Lê Lợi, khi sơ tán, lập chiến khu, kháng chiến quân Minh. Tương tự như ông Trần Huy Liệu sau này với cuộc kháng chiến chống tây.

Mình nghĩ ông Ngô Sĩ Liên sống lâu, thì chắc chắn không phải người như anh em Thôi Bá, Thời Thúc,.. thời Đông Chu Liệt Quốc, thà chết để viết đúng sự thật. Cứ lấy gương ông Nguyễn Trãi kia là đủ hiểu nhà Lê ra sao.

Ông Ngô Sĩ Liên lại rảnh rỗi nên viết thêm Ngoại Ký. Trong cuốn này, có thể ông ta thấy lịch sử nhà Trần do ông Lê VĂn Hưu viết quá ngắn ngủi mà quân ta vừa chiến thắng đại quân tàu. Ông ta được lệnh của vua Lê, phải viết sử cho hoành tráng, ca tụng đại đế anh hùng áo vải như Tố Hữu khóc ông Xít ta Lin nên phải bựa chuyện để hoành tráng hoá về người anh hùng áo vải. Vua Lê không phải nông dân bình thường, mà là con cháu rồng tiên. Vua bận áo vải thay vào áo tơi như đám bần cố nông. Vua được thần Kim Quy trao cho cái gươm để đánh đuổi giặc Minh. Xong chuyện thì phải trả lại cái gươm thiêng cho trời đất.

Mình không nhớ ông Ngô Sĩ Liên này có đi tàu hay không. Nếu có hay nhờ ai đi xứ mang về truyện kiếm hiệp Lĩnh Nam Chích Quái như Kim Dung sau này. Ông buồn đời, chế lại lịch sử Việt Nam, chêm thêm mấy chuyện của Lĩnh NAm Chích Quái, biến con cháu sau này thành Con Rồng Cháu Tiên. Chưa hết, ông lại vác mấy ông vua nước Sở hay nước Hạ bên tàu vào, chế lại các vua Hùng Vương, để cho thấy văn hoá người Việt cũng gần gần hay bằng người Tàu.

Dạo này, bổng nhiên mấy quan lớn cưa bom, kêu trong 5 năm nữa, Việt Nam sẽ đoạt giải văn chương Nobel, và thành lập chế độ 6 Gờ trước cả thế giới. Kinh. Hình như có nghe nói họ sẽ làm hệ thống tên “Sen” hay Lotus gì đó mà đến này, chưa thấy cho ra ràng.

Sử Việt Nam mà chúng ta được thầy cô dạy ở trường thấy không đúng sự thật lắm. Toàn là dựa đâu đâu để dạy. Khiến mình hay thắc mắc và bị bợt tai.

Nghe kể mấy quan nhớn chạy bằng cấp nên phải mướn người bựa khi xưa, nhà nghèo đi bắt đom đóm, bỏ vào cái chai bia 33, đen xì, để có ánh sáng để học. Khi xưa, mình có thấy đom đóm vào chạng vạng nhưng không bắt được. Điện hay bị cúp nên học bài thường là đèn hột vịt nên sáng dậy phải rữa mũi vì lọ nghẹ. Không cần phải như bà tiến sĩ nào kể trên đài truyền hình là khi xưa, bố bà ta lấy gạch nung lửa để sưởi ấm mùa đông để ngủ. Hay con lãnh đạo lại lãnh đạo là hồng phúc dân tộc.

Mình thấy thiên hạ hay chỉ trích vụ lấy gạch nung để sưởi ấm mùa đông. Khi xưa, ở phòng ô-sin ở Paris không có lò sưởi. Tối mình đắp hai ba cái mền, bận mấy cái áo len. Đến khi mình sang Ý Đại Lợi chơi, mùa đông ghé lại nhà bạn ngủ ở miền quê. Tối thì bà mẹ nấu cho nồi nước nóng, bỏ trong cái bình bằng cao su, mà mấy người ốm hay để dằng trên bụng. Họ bỏ cái bình cao su này vào trong chăn. Đến khi đi ngủ thì bớt lạnh vì cái bình nước ấm toả trong mền. Có lẻ khi xưa, người ta dùng cục gạch để nung rồi cuộn giấy hay khăn, bỏ trong chăn để giúp chăn ấm, ngủ vào mùa đông.

Sau này, mình đọc sách của ông Kim Định, mới hiểu “tiên” có nghĩa là chim nên mình vẽ chùa ở Connecticut theo dạng tổ chim với những con rồng bay 4 phương trời. Dần dần, mình đọc thêm sách của  ông Kim Định, nhận thấy tinh thần quá yêu nước, cứ ca tụng đủ trò người Việt, giỏi này nọ nhưng quên đặt câu hỏi là người Việt thông minh, giỏi nhưng tại sao lại Nghèo, đi làm công cho thiên hạ. 90,000 người hàn quốc làm chủ hãng tại Việt Nam, còn 90,000 người Việt tại hàn quốc, làm lao động vì dân họ không muốn làm những công việc tay chân. Ông ta cũng có cái bệnh “nổ” trong gien như mọi người Việt chính thống. Cái gì Việt Nam cũng nhất. 15 năm nữa Thái Lan mới bắt kịp Việt Nam. Tự hào quá Việt Nam ơi. Hình như sáng nay, Việt Nam bị Úc Đại Lợi cho ăn 4 cái hột vịt. Kinh

Mình mới xem về thứ hạng quân đội trên thế giới. Năm 1975, Việt Cộng được xem là quân đội mạnh nhất thứ 5 trên thế giới. Nay thì đứng hàng thứ 24, GDP thì 128 hay chi đó. Tại sao chúng ta không dạy con nít, học sinh là chúng ta nghèo, phải cố gắng xoá đói giảm nghèo, các phương cách thoát nghèo thay vì ngọn đuốc cách mạng bớ vơ. Dạy con nít căm thù.
Mình thấy trên mạng cho biết nữ chiến sĩ công an, chưa chồng chưa con mà có sữa cho em bé bú khiến mình tò mò, muốn gặp cô này xin chút sữa tươi. Vợ mình sinh hai đứa con, mình mua máy về vắt sữa mà không ra. Đây cô không có con mà có sữa cho trẻ em bú. Cái này, phải đưa cho thế giới biết để họ nghiên cứu để giúp trẻ em thế giới thoát đói khát sữa. Khi hết sữa thì chạy sang nhà hàng xóm kêu cho con mình bú dùm. Như câu tục ngữ phi châu, cả làng nuôi một đứa bé.

Mình đọc một bài viết do chính ông Trần Huy Liệu ký tên, cho rằng khi đánh tây. Ông ta bắt chước Ngô Sĩ Liên, kêu ông Lê Lợi ra hồ Gươm, đi thuyền chơi rồi kêu mấy ông đánh cá, giả làm con rùa , bò lên đưa cái gươm cho ông Lê Lợi, giúp nhân dân tin tưởng mà theo, đóng góp gạo cho nghĩa quân. Ông Trần Huy Liệu mới chế ra ngọn đuốc cách mạng Lê văn Tám để tuyên truyền, giúp người Việt hồ hởi phấn khởi mà đong gạo, nuôi cách mạng. Rồi có ông Trần Quốc Vượng nào, nghe nói là sử gia gộc cũng lên tiếng.

Chuyện là thằng Tây nấu ăn, buồn đời sao làm cháy bếp, lan tới chỗ đựng xăng bom nổ long trời. Thế là ông Trần Huy Liệu chế ra một ngọn đuốc cách mạng chớ hôm ấy không có thằng an nam mít nào chết trong đồn của lính Tây cả. Sau này, ông ta Chán Mớ Đời nên nói đã đến lúc chúng ta cần nói ra sự thật về các anh hùng bựa nhưng không thấy ai nghe. Vẫn có đường và trường học mang tên ngọn đuốc cách mạng Lê VĂn 8. Nếu bỏ thì hoá ra nhận mình là dân bựa. Đã chơi thì phải chơi tới bến. Chán Mớ Đời 

Khi đánh được quân Minh, ông Lê Lợi sợ đám cận thần khi xưa biết hết sự thật về cuộc đời khiêm tốn của mình nên đem ra chém đầu hết, thậm chí còn giết ba đời Nguyễn Trãi. Trước khi chém ông Bình Ngô Đại Cáo này thì phải đổi tên họ từ Lê sang Nguyễn mới chém.

Ngày nay, người ta khám phá ra Lê Lai, giả dạng Lê Lợi, chạy ra đánh quân Minh để ông Lê Lợi trốn thoát vào chiến khu khác. Cái khổ là Lê lai không chết như kịch bản mà sống sót, do đó Lê Lợi truy tìm Lê Lai và cả dòng họ để giết thêm các cận thần để bịt mồm. Khi chó săn không cần nữa thì phải giết.

Ở hải ngoại, lâu lâu gặp một vài người thuộc thế hệ bố mình. Họ kêu khi xưa, là tướng là tá gì đó mà không ai biết đến. Sau có người cho mình biết, họ cứ theo năm tháng, rồi tự thăng họ lên lon. Andrew Lam, con của tướng Lâm Quang Thi, có kể trong cuốn sách của anh ta về một anh Việt kiều về Sàigòn thăm nhà. Trời mưa, không biết đi đâu, có cô gái hàng xóm, kêu cậu con cũng là Việt kiều ở mỹ về. Mời chú qua nhà nói chuyện với cậu con cho đỡ buồn. Anh ta nghe, bò sang nhà hàng xóm. Thấy một anh Việt kiều, bận bộ đồ vét như Ngô tổng thống đi kinh lý dù trời nóng như thiêu đốt. Anh ta cho biết qua mỹ đâu 3, 4 năm rồi. Tiếng Anh thì khạc không ra hơi, lại thấy trên tường treo bằng của đại học Harvard mà người ta có thể mua trong tiệm bán thư phẩm rồi in ra. Kinh

Trong lịch sử loài người, lịch sử đều được viết, kể lại bởi kẻ chiến thắng. Kẻ thua cuộc đều bị sát hại. Kẻ thắng cuộc tha hồ mà bú xua la mua vì không ai kiểm chứng. Do đó khi đọc lịch sử một nước, tốt nhất là đọc thêm về các nước lân cận. Điển hình người Pháp và người Đức, thường đánh nhau trong lịch sử nước họ. Có phần đất cạnh biên giới của hai nước này là vùng Alsace và Lorraine. Khi thì thuộc Đức quốc khi thì Pháp quốc. Đọc sử của người Pháp thì nói như thế này, đọc sử người Đức thì nói như thế kia. Mình có cái nhìn chung chung, ít thiên vị.

Người Mỹ và đồng minh chiến thắng trong đệ nhị thế chiến. Mình xem phim, kể lính mỹ oai hùng bú xua la mua. Nay mình lò mò đọc sách và xem xi nê của người Đức, người Nga để hiểu thêm về đại chiến thế giới thay vì nghe một chiều. Khám phá ra lính mỹ cũng giết lính đức dù đã đầu hàng. Lính nga cũng tàn bạo,… nói chung thì lính bên nào cũng tàn bạo trong chiến tranh.

Buồn buồn mình hay tìm sách sử Trung Cộng viết về Việt Nam thì khám phá nhiều cái lạ để kiểm nghiệm về những gì mình đã được thầy cô dạy từ bé. Tại đại học UCLA, có ông tàu nào nghiên cứu, nói về cách viết sử của ông Lê Văn Hữu và ông Ngô Sĩ Liên. Kinh. Mình, người Việt chả biết gì hết, cứ mở miệng là dân ta anh hùng. Đây lại có mấy ông tầu bên mỹ, nghiên cứu về cách viết sử của sử gia người Việt. Kinh

Được biết miền nam của sông Dương Tử, có một nước tên Sở, làm vua đến 18 đời, gọi là Sở Hùng, thế là các nhà viết sử của ta, tư duy đột phá thêm vào Hùng Sử Việt, mà mấy ông này học văn nên dốt toán. ông Thời Sỹ, thắc mắc từ Kinh Dương Vương đến 18 ông vua họ Hùng Việt Nam, được cải biến, trung bình trị vị đến 138 năm. Không thấy ai nói gì cả, có lẻ vì vậy ông ta bị đì chết bỏ. Thời xưa, người ta sống đến 40 tuổi là đại thọ, đây tổ tiên anh hùng của chúng ta sống đến 138 năm mỗi người. Gien của người Việt sống lâu nhất thế giới.

Có người lại cho vua Hùng Vương được xuất hiện trong Việt điện u linh tập qua truyện SƠn Tinh Thuỷ Tinh của Lý Tế Xuyên. Theo ông Hoàng Xuân Hãn: “Lý Tế Xuyên là quan Thủ Đại Tạng Kinh Trung Phẩm Phụng Ngự nhà Trần, ông giữ hương hoả bất tuyệt, ghi chứng tích các vị thần qua đền miếu, khảo dị qua Giao Châu Ký của Tăng Cổn là Thứ sử Giao Châu vào đời Đường, Qua chức vụ ấy, ông ghi lại trong Việt điện u minh tập với hậu ý mong trừ dâm thần, tà quái, yêu ma, vọng quỷ trong dân gian….”

Khi người tây phương đến xứ Tàu thì mới khám phá ra người Tàu có học, nhưng không biết làm tính. Chỉ có mấy ông đi buôn thì tự học làm tính qua cái máy Abacus mà ông Sở khi xưa, dạy mình làm tính, để tính tiền mấy tên học chữ thì chống đối bọn thương buôn nên dốt toán.

Khi ông Ngô Sĩ Liên được vua Lê ra lệnh viết sử. Ông ta lấy cuốn sử của ông Lê Văn Hưu để làm nền tảng, nhưng vua Lê lại chơi ngon, kêu phải viết nước ta có lịch sử ngang hàng với tàu nên phải lùi về đến 2,200 năm. Buồn đời, ông ta nhớ đến một cuốn sách Lĩnh Nam Chích Quái. Từ đó ông ta bựa ra truyện họ Hồng Bàng, nguồn gốc Kinh Dương Vương và Lạc Long Quân. Mấy chuyện nầy đều được kể trong Lĩnh Nam Chích Quái. Thế là dân ta cứ tin như sấm.

Mình nghe kể trong trại cải tạo có một ông bị đi tù lâu nhất dù cấp bậc thấp nhất. Lý do là ông ta hay hỏi quản giáo những câu hỏi cực ngu. Điển hình, một quản giáo dạy về lịch sử cách mạng; cho rằng bà Triệu Ẩu lấy ông Lạc Long Quân, sinh ra 100 người con. 50 người đi xuống miền làm tay sai cho Mỹ Diệm, và 50 người con, sơ tán, chạy lên rừng, lập chiến khu kháng chiến đánh cho mỹ cút, ngụy nhào. Ông tù kêu là chính sử và dã sử không thể lấy nhau được. Bà Triệu Ẩu là chính sử còn Lạc Long Quân là dã sử. Thế là đi tù mọt gông về tội cãi lời giảng của quản giáo.

Bổng nhiên cuốn sử của ông Lê Văn Hưu mất biến, phi tang. Họ cho rằng người Tàu lấy về để bán ve chai. Cứ đỗ tội cho tàu là khoẻ việc. Ngày nay, không ai thấy dấu vết cả. Nhiều khi chưa chắc đã có ông Lê Văn Hưu nào viết lịch sử Việt Nam. Họ chế ra, rồi kêu dựa theo sách của ông Lê Văn Hưu. Họ nói quân Minh, lấy đem về tàu để bán lạc xoong. Chán Mớ Đời 
Có anh bạn ở Việt Nam, gửi cho mình tin tức này khiến mình hãnh diện quá. Có thể công ty này đã có 75,000 người đặt cọc. Mình có đặt cọc để mua chiếc bán tải Ford 150 Lightning, chạy bằng điện. Chỉ đặt cọc có $100. Vấn đề là không biết chừng nào mua được xe. Năm nay hay năm tới vì họ chưa sản xuất. Nghe nói tháng 4 này mới cho ra lò.

Sự tích Trọng Thuỷ Mỹ Châu lấy từ truyện Rùa Vàng trong Lĩnh Nam Chích Quái. Hay tích Lý Ông Trọng được lấy từ Hiệu uý trong U Hiệp tập. Vụ đại sư Minh Không chữa bệnh cho Lý Thần Tông , được lấy từ truyện Từ Đạo Hạnh và Nguyễn Minh Không trong Lĩnh Nam Chích Quái. Hay chuyện Lý Thân được cử sang tàu cho vua Tần, bú xua la mua. Hôm nào mình kể vụ Sơn Tinh và Thuỷ Tinh, toàn bựa không.

Có dạo, một ông lang gốc An-na-mít, bên tây nổi đình nổi đám, kêu được Tây trả tiền, đi qua Trung Cộng, đến mấy chỗ thờ hai Bà Trưng, trống đồng,… ông ta kêu là ông ngoại dạy sử Việt Nam từ bé bằng chữ Nho. 7 tuổi đã tinh thông Tứ Thư NGũ Kinh. Ông mò mò đến Động Đình hồ, sông Tương, tìm ra một con sông tên là Âu Giang. Thế là ông ta kêu chim Hải Âu và tất nhiên ông ta chia vét-bờ, giải mã Âu Cơ là hoàng hậu của chim Hải Âu. Thế là chim thì phải đẻ ra trứng. Mình muốn thử nghiệm DNA của mình có thuộc mà số di truyền học, có đúng như mã số DNA của vua HÙng Vương. Mình tốn khá tiền để mua sách của ông ta, mang họ Đông-A. Chán Mớ Đời 

Được cái là ông ta viết về đông y dễ đọc, dễ hiểu nên mình mua sách ông ta để học thêm. Những câu chuyện ông ta kể thì cũng nổ vang trời. Như là biết cách ấn huyệt khiến phụ nữ nổi tà dâm. Ông ta gặp cô đào tài tử tàu nào đẹp nức nở, rồi ông ta nắm tay bấm vào huyệt chi đó khiến cô ta mê ông ta dù thua mấy chục tuổi. Từ ngày Internet rộ lên thì không thấy tin tức ổng ta nữa. Chắc về hưu. Nghe nói ông ta đổ 3 bằng đại học và y khoa trong vòng 1 năm tại Sàigòn khi xưa.

Sau đó ông ta viết mấy cuốn như Anh Hùng Lĩnh NAm,… mình có mua đọc nhưng ông ta viết về Đào Kỳ không hấp dẫn như Kim dung nên Chán Mớ Đời, ngưng đọc. Mình đoán ông ta xa Việt Nam lâu ngày, hãnh diện làm người Việt nên bựa chuyện ra để viết đề cao người Việt. Tương tự ông Kim Định, cứ thấy cái gì là chia vét-bờ của người việt. Cái này có cái nguy hiểm là sẽ không giúp người Việt thoát khỏi các mặc cảm thấp hèn của một nước nhược tiểu. Có người lại kêu Kinh Dịch, Tử Vi,… là của Việt Nam.

Theo sử gia Đặng Văn Lung cho rằng một số tác giả: Họ thường lấy truyền thuyết làm lịch sử, thậm chí có người đã sửa lịch sử lại cho đúng với truyền thuyết. Truyền thuyết là truyền thuyết, lịch sử là lịch sử, không thể đồng nhất được”. Theo ông ngay trong sử thời Hồng Bàng dường như cũng có hiện tượng này: “Theo tôi truyền thuyết cái bọc trăm trứng đoạn đầu nói Lạc Long Quân là con Lộc Tục, và Lộc Tục là con vua Thần Nông, một vị vua mở đầu lịch sử Trung Quốc, theo sử cũ, thì đó là do các sử gia thêm thắt vào. Lại lối đặt tên như Hùng Vương, Lạc Long Quân, Âu Cơ, v…v… cũng là do các sử gia ấy bịa ra”.

 

Nói chung là đầu óc mình bị lộn xộn vì những thắc mắc khi nghe thầy cô giảng, không dám hỏi vì sợ bị ăn tát tai nên sau này buồn đời đi kiếm tài liệu đọc để bớt điên điên. Càng đọc về lịch sử Việt Nam được viết khi xưa càng thất kinh. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tại sao 90% đàn ông ngoại tình?

 Có người đọc bài 50% phụ nữ ngoại tình, hứng lên kêu sao không viết luôn 90% đàn ông ngoại tình khiến mình thất kinh. Không biết người này lấy tài liệu từ đâu mà kêu 90% đàn ông ngoại tình, còn 10% còn lại bị bệnh tiểu đường. Dân số Hoa Kỳ có đến 20% tiểu đường nhưng Viagra không giúp được.

Theo mình hiểu thì người này mới sang định cư tại Hoa Kỳ mấy năm nay nên có quan sát đàn ông ở Việt Nam, ngoại tình rất nhiều. Đó là văn hoá nhậu nhẹt rồi tăng 2, tăng 3.

Tò mò mình xem quẻ “ trăm năm trong cỏi người ta, cái gì không biết thì tra gú gồ” thì được biết 22% đàn ông mỹ ăn phở tái ít nhất một lần trong đời, còn phụ nữ mỹ thì 36% ngoại tình với đồng nghiệp, 63% đàn ông Pháp xơi chả, còn đầm ăn nem 48%. Kết quả là dân tây đứng đầu âu châu về ngoại tình. Cái này thì mình nhất trí vì khi đi học ở Tây, bọn tây đầm bạn tối ngày họp mặt nhau nói chuyện ăn uống rồi hát je veux faire l’ amour avec toi ce soir.

Mình đọc vòng vòng thì đa số ngoại tình, nguyên do là sinh lý, còn những chuyện khác ít hơn. Cứ mỗi lần cãi nhau, hờn anh giận em, đè nhau xuống làm một tăng là giận hờn tan biến theo Dâm Huyết Kiếm. Không có chi là đặc biệt. Dạo này, người ta đang xử bà Tú BÀ Maxwell, mớm gái cho mấy ông tỷ Phú, tổng thống. Năm ngoái hay năm kia, họ giúp Tú Ông tỷ phú tự tử trong tù rồi, để không có ai nhắc đến mấy ông lớn, từng đến động hoa vàng của Tú Ông Tỷ Phú này. Có lẻ Tú Bà sắp được giúp đi tây phương nhưng có lẻ mấy bà vợ muốn bà này còn sống để khai ra hết.

Đàn bà thì cho rằng chồng không thoả mãn nhu cầu sung mãn của họ vào lứa tuổi 30-40, còn mấy ông thì cho biết nhìn vợ sau khi sinh nở, đít sệ, bụng mỡ bồng bềnh như thuyền ra cửa biển, mắt lúc nào cũng là bể oan cừu thì con chim đa đa vội vàng bay xa, gọi hoài không về.

Nói chung thì không có thống kê nào cho thấy 90% đàn ông ngoại tình cả. Có thể ngoại tình trong tư tưởng. Người ta hỏi các trí thức tây phương, giấc mơ của họ là gì. Ai nấy đều cho biết muốn ngủ qua đêm với bà Susan Sontag, một đại trí thức mỹ, bán sách mỗi cuốn 22 triệu, tranh đấu cho người lao động, ở nhà nguy nga, chỉ thích phụ nữ, sống chung với một bà nào đó.

Tình yêu khi mấy bác đã chọn, mấy bác phải yêu hết lòng, vì dân vì đảng sợ vợ, yêu bất chấp lý lẽ, mới xứng đáng được gọi là mối tình hữu nghị sông liên sông núi liền núi. Mưa to gió lớn có thể làm bờ kè xụp hay bùn kéo về đầy,… khi yêu vợ rồi thì dù mồm vợ thối hay có hôi nách, bụng dập dềnh vì ăn béo nhiều, lâu lâu địt vào mặt bác một phát to như Việt Cộng pháo kích năm nào, thậm chí đêm ngáy như gọi đò sông Hương thì với em, đồng chí gái vẫn là người quyến rũ nhất thế gian. Chán Mớ Đời 

Có câu chuyện, đọc đâu trên mạng của đám mỹ quen. Có tên sắp sửa lên xe hoa thì một hôm, cô em gái vợ sắp cưới, gọi kêu máy điện toán hư như đến sửa dùm để làm bài tập cho ngày mai. Đến nơi thì không thấy cô vợ sắp cưới đâu hết ngay cả bố mẹ đều vắng nhà. Chỉ còn cô em gái cực xinh lại bận đồ cực Nóng. Cô ta cứ ngồi bên cạnh đưa hai quả dưa hấu trước mặt rồi nói: em yêu anh từ lâu nhưng anh đã chọn chị của em. Nay cả nhà đi chơi rồi, em muốn cùng anh luyện Ngọc Nữ tâm Kinh để xem Dâm Huyết Kiếm của anh ra sao để sau này không ân hận. Em vào phòng em đợi trước nhé. Nói xong ôm anh chàng sắp lên xe hoa. Anh ta chới với, cuối cùng mở cửa nhà ra về.

Với hai quả dưa hấu như vậy mà Việt Nam chỉ thắng 4-0 thì quá ít

Vừa bước ra cửa thì thấy bố mẹ vợ và cô vợ sắp cưới đứng đây. Cô vợ sắp cưới chạy lại ôm hôn, kêu em đã chọn đúng người. Sau đó, anh ta đi bachelor party, dặn mấy tên bạn chưa vợ là luôn luôn để bao cao-su ngoài xe. Anh ta mở cửa nhà để ra xe lấy bao cao su. Chán Mớ Đời 

Trước đây, tại âu châu, ngoại tình là một tội hình sự nhưng từ những năm 1970-1980, luật này được bãi bỏ nên người âu châu thoáng vụ này. Tại Hoa Kỳ, chỉ còn 19 tiểu bang, còn xem ngoại tình là một tội hình sự. Tiểu bang Cali thì không nằm trong những tiểu bang này. Ai ngoại tình không sợ bị vợ hay chồng kêu cảnh sát bắt bỏ tù.

Ông tổng thống Mitterand, có cô con gái riêng, ai cũng biết nhưng chính thức được nói đến là khi ông ta đi tây phương cực lạc, họ chụp hình cô con gái dự đám tang. Có lẻ vì vậy mà ông ta bỏ phiếu luật chống ngoại tình. Người pháp gặp nhau là ăn uống, say say là khèo nhau nên cơ hội ngoại tình dễ hơn.

Người ta cho biết lễ Oktoberfest ở Đức quốc, hàng năm, mấy bà mấy ông ngoại tình khá nhiều. Nhiều khi các hội hè như vậy giúp người dân giải toả được những nổi niềm. Mình đọc bản dịch từ Hán văn, kể thời vua Tự Đức, nói về lễ hội. Điển hình ở Bắc Ninh có ghi lại là có lễ hội, trai gái gặp nhau ở lễ hội ngoài đình làng. Rồi trong mấy phút họ cho tắt đuốc. Người dân lợi dụng bóng tối để tấn công đánh trả thù mấy tên lý trưởng,… trai gái thích nhau thì đứng gần nhau, bóp vú nhau như để xả bong bóng một tý. Có lẻ nhờ vậy mới có bài hát quan họ “yêu nhau cởi áo cho nhau,..”

Đại loại ngoại tình thì đàn ông trên dưới 60% còn đàn bà thì độ 50%. Hoá ra không phải chỉ có xứ Tân gIA bA mới có tỷ lệ cao mà chung chung khắp thế giới đều như nhau. Con cháu của Adam và Eva đều tìm trái cấm khác. Ông Lạc Long Quân khi xưa, thấy bà Âu Cơ sinh xong 100 người con thì Chán Mớ Đời, đề nghị ly hôn.

Theo thống kê âu châu thì các nước theo đạo Tin Lành, đàn ông ít ngoại tình hơn các nước theo Công Giáo. Người Pháp nghĩ đến ngoại tình nhiều nhất. Cứ như Edith Piaf rên rĩ: Non je ne regrette rien..” tại vì khi được người tình ôm vào lòng là mấy bà “ la vie en rose “.

Bổng nhiên mình nhớ đến câu chuyện đọc trong tờ Le MOnde khi xưa. Họ định nghĩa đàn ông như sau: từ 18-30 tuổi thì như xe lửa loại Omnibus, tức là loại xe lửa ngừng  ở tất cả các trạm trên đường. Từ 40-50 tuổi thì như loại xe Express, nghĩa là chỉ ngừng ở các trạm chính. Còn trên 60 thì như xe tốc hành, chỉ ngừng ở trạm chính.

Còn phụ nữ thì họ định nghĩa như sau: từ 18-25 tuổi thì như phi châu, hoàn toàn sơ khai, từ 25-30 thì bán khai, chưa được khai thác hoàn toàn như Ấn Độ còn 30-50 thì như Hoa Kỳ, kỹ thuật hoàn hảo. Còn trên 60 tuổi, phụ nữ như Tây BÁ Lợi Á, ai cũng khen nức nở nhưng không tên nào dám vào. Chán Mớ Đời 

Họ hỏi phụ nữ thế nào là ngoại tình? Mấy bà cho rằng khi mớm nhau hay ôm nhau. Ông tổng thống Clinton cho rằng khi nào dâm huyết kiếm được cắm vào tử huyệt của Monica thì mới gọi là sinh hoạt cá nhân, còn khi cô bé chỉ bêu bêu ăn cà REM thì không. Bà Clinton cũng nhất trí với ông Bill là ngoại tình khi nào chồng bà sử dụng tam ấn xuất tinh chưởng vào thung lũng A-sau. 

Có lẻ vì vậy, ông ta chỉ luyện được một lần Ngọc Nữ Tâm Kinh với bà Hillary nên dính ra cô con gái còn sau này nghe nói chim cò của ông ta bị cong nên khó đâm thẳng. Mình nghe một bác sĩ nói như vậy tại một seminar về y khoa, không biết tin này có chính xác hay không nhưng bác sĩ nói trước đám đông thì phải gật đầu nếu không chúng chửi mình là dân ngu khu đen.

Cô này không biết đánh đàn, nhìn tay trái nhưng chắc chắn sẽ làm khối đàn ông sẽ có tâm loạn. Chán Mớ Đời 

Họ hỏi đàn ông tại sao ngoại tình? Đúng là hỏi vớ vẩn. Đi làm cả ngày, bị thằng xếp đì mệt thở, vừa thò đầu vô nhà, là mụ vợ kêu rữa chén, chùi cầu tiêu, dẫn chó đi ỉa, lau tả cho con,… thì không có thằng chồng nào mà không một lần tư duy đột phá, bắt chước Dũng trong Đoạn Tuyệt, “thoát ly” đi ngoài sương gió, thay vì kết lại mối tình xưa với Loan. Có tiền là bò đến cà phê Lú ngay.

Tương tự, bà vợ đi làm về mệt thở. Về tới nhà, chưa thấy cơm nước gì cả, tên chồng đang chơi game-điện tử thì chỉ nổi điên thôi. Hệ quả của cuộc sống ngày nay, chồng làm vợ làm. Về nhà bị áp lực công việc, thay vì có người phối ngẫu, hiểu chuyện, ăn nói nhỏ nhẹ, lo cho vụ cơm nước, thỏ thẻ bên tai. Ngược lại chúng ta lại theo giáo phái Đỗ Thừa.

Con nhà Phật, có người tu theo Tiểu Thừa, người theo Trung Thừa, hay Đại Thừa, chúng ta ngày nay theo giáo phái Đỗ Thừa. Do đó, hay dính vào các mối tình toả nắng thay vì chịu đựng sáng nắng chiều mưa của  vợ hay chồng khi đi làm về. Mình có xem phim tài liệu về người Nhật Bản hôm nay. Có bà kêu trên 10 năm chưa được luyện Dâm Huyết Kiếm với chồng. Lý do văn hoá của Nhật Bản, khiến chỉ cắn răng mà sống. Khi cô công chúa của xứ phù tang, bỏ chức tước để lấy tên bần cố nông, nghèo nhưng có dâm huyết kiếm, xử lý tốt.

Dạo lớp 11B, học Tự lực Văn Đoàn, mình chưa bị con gái đì, nên ngạc nhiên, tự hỏi sao Loan được trắng án mà sao tên Dũng không chịu trở về cô ta mà lại khoát áo mưa, đi trong gió mưa. Mình nghe nói Dũng thoát ly nên tưởng ông thần này đi theo cách mạng. 40 năm sau, gặp lại ông thầy dạy việt văn, ông thầy bảo không có cách mạng cách mệnh gì cả. Ông Nhất Linh cứ để như vậy để độc giả tự giải thích. Mình thì hiểu là trong thời gian đả thông tử tưởng, cô Loan quá đòi hỏi, hờn anh giận em đủ trò nên Dũng giả bộ buồn, khóc lóc: “ngày nhà em pháo nổ tâm hồn anh rước máu,…” khi Loan đi lấy Thân nhưng trong lòng cực sướng. Thoát một cái nợ.

Đàn ông tuy là macho nhưng lâu lâu cũng muốn được chiều chuộng một tí thay vì cứ nghe vợ la bãi bãi. Đàn bà về già hay bị bệnh quai hàm lệch vì hay đay nghiến chồng con, tối nằm cứ nghiến răng ken két. Kinh

Nhớ dạo, thời gian đả thông tư tưởng, truy kích lý lịch 3 đời nhau, đồng chí gái mời đến nhà nấu bún riêu ăn cực đỉnh. Khi lấy nhau về mới khám phá ra mụ vợ không biết nấu ăn, chỉ biết nấu nồi bún riêu, bỏ cua, bỏ cà chua. Xong om. Khi nào có khách là mình phải nấu còn thì ăn cơm tháng đến ớn cần cổ. Giáng sinh vừa rồi , mình làm món tôm hùm với phô-mát, champagne cho 3 mẹ con ăn cực ngon.

Mình hỏi thì cô nàng tuyên bố: Model Home (nhà kiểu mẩu). Khi đi xem nhà kiểu mẩu thì thấy người ta trưng bày, bàn ghế, chăn nệm đẹp vô cùng, (Staging) đến khi ký giấy nợ, mua xong thì nhà trống trơn. Nói cho ngay mình chưa bao giờ quen một cô biết nấu ăn. Số mình là phục vụ vợ. Chán Mớ Đời 

Ông Nguyễn Du có kể cảnh Kim Kiều lén lút gặp nhau, thời nay thì sờ mó nhau: “xắn tay mở khoá động đào/ rẽ mấy trong tỏ lối vào Thiên Thai” đến khi ở lầu Ngưng Bích, Kiều lâu lâu cũng băn khoăn nhớ về tên Kim Trọng, vổ về, khuyên Kiều bán mình chuộc cha cho tròn chữ hiếu phải đạo làm con, đỡ cho hắn tốn tiền trả nợ dùm Kiều: ‘Vui là vui là gượng kẻo là/ ai tri ân đó mặn mà với ai”. Vớt cô em tên Mây, miễn phí về làm ô sin. 

Sau 15 năm, trả hết nợ từ ngày bị tên Mã Giám Sinh hiếp dâm, ở lầu xanh ra, Kiều nhảy xuống sông Hậu để rữa các ô nhục 15 năm tình lận đận. May thay có một cán bộ giao liên đi ngang, thấy vậy, chèo xuồng ra cứu, giúp Kiều giác ngộ Cách Mạng. Thúc Sinh nghe Kiều ở chốn lầu xanh ra nên muốn thử tài nghệ phòng the nên đề nghị được cùng nàng nối lại tình xưa, không phải trả tiền như khi còn ở với Tú Bà. Kiều phát hiện ra được sự thật về mối tình chuyên chính của Kim nên từ khước. 

Sau lưng người đàn ông ngoại tình là người đàn bà ngồi rình.

Sau lưng người đàn bà ngoại tình là người đàn ông bất lực.

Thúc Sinh vào chốn Lầu Xanh, cũng vì mụ vợ, Hoạn Thư to béo, bụng mỡ lênh láng như sóng Trường Giang. Chán Mớ Đời.

Nói chung thì có nhiều lý do, tuỳ cảnh mỗi cặp, đưa đến ngoại tình. (Còn tiếp)

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Machu Pichu 2022

 Tháng 4 năm này, mình sẽ leo núi MachuPichu ở Peru với anh bạn. Hai bà vợ không đi nên cũng đỡ lo. Cuộc hành trình sẽ kéo dài 7 ngày 6 đêm. Leo tổng cộng 46.7 dậm hay 75 cây số. Gồm 6 đêm cắm trại trong lều trên núi, và đi bộ 7 ngày đường lên đỉnh Machu Pichu, có cao độ trên 2,400 mét. Xem hình thấy tuyết đầy, chắc lạnh.

Mình có xem một phim tài liệu về núi Everest. Thiên hạ leo lên đó như đi chợ, kẹt đường. Lý do là họ không cấm, cần xin phép nên ai có tiền là trả cho các toán du lịch để có người dẫn đi.

Ở đây thì phải xin phép trước. Mỗi năm chính phủ chỉ cho phép bao nhiêu người được đi lên dãy núi này để tránh tình trạng, phá hủy môi trường. Mình thấy núi Everest, toàn là rác do du khách quăn đầy đường mòn leo lên đỉnh. Thật ra ít ai lên đó được vì quá cao nhưng trả tiền để leo lên vài dặm, chụp hình tỏa sáng, câu Like là vui rồi và xả rác. Cứ tưởng tượng mỗi ngày có cả chục ngàn du khách, lên đó mà không có nhà cầu, thùng rác thì hỏi du khách làm sao. Chán Mớ Đời 

Mình và anh bạn, trả tiền từ năm ngoái nên cuối năm vừa rồi mới có giấy phép leo lên đây vào tháng tư 2022. Mỗi thứ 6, mình và anh bạn sẽ tập leo núi. Chỉ tiếc dạo này có tuyết trên núi xung quanh Quận Cam nên không leo được vì nguy hiểm. Chỉ tập gần gần nhà, hy vọng tháng 3 tan tuyết sẽ leo lên cao hơn. Mình mới xem lộ trình thì thấp hơn các núi ở Cali mà mình đã leo. Đồng chí gái không chịu được cảnh ngủ lều, nếu không thì mụ leo lên được.

Leo núi này mình chọn Salkantay Tour. Họ kinh nghiệm bao nhiêu năm và sẽ có người vác ba lô cho mình lên núi. Như thực dân khi xưa, sang Việt Nam, kêu người thượng gánh đồ lên núi Đà Lạt. Đây mình chỉ leo và mang theo bình nước để uống, còn lều chỏng gì và nấu nướng thì có đội quân của công ty du lịch lo. Chỉ có ráng sức leo lên. Mỗi ngày trung bình 15 cây số, độ 9 dậm. Bà cụ mình mấy năm trước leo núi ở Nhật Bản với mình đến 9 dậm mỗi ngày.

Họ sẽ đi trước mình để cắm lều, nấu nướng sẵn, đợi mình leo đến thì cho ăn, tắm rữa, chui vô lều ngủ. Xong om.

Có thể tháng 2 mình sẽ lên chương trình tập luyện 2 lần một tuần rồi tháng 3 lên đến 4 ngày một tuần và tháng tư sẽ chơi nguyên tuần để chán quen leo không mệt. Trước khi lên đường. Mình phải đến Cusco trước độ 2 ngày để làm quen với cao độ, cao gấp mấy lần Đà Lạt. (3,400 mét), độ cao của đỉnh Baldy mà mình đã leo lên 2 lần năm ngoái. Cho nên bớt lo. Thật ra cũng không cần, chỉ mỗi tuần một lần cũng được. Mình lên vườn, nên leo đồi ná thở rồi, không cần tập nhiều.

Tháng 6 thì mình sẽ leo đỉnh Whitney (14,515 bộ cao độ, cao hơn 4,000 bộ Cusco, Peru) mà năm ngoái không được đi vì tiểu bang Cali ra lệnh đóng các công viên quốc gia để tránh nạn cháy rừng. Ai tò mò thì xem youtube sau đây.

 https://youtu.be/727ScAnzF0Q

Tour Location: Inca Trail and Salkantay Trail – Epic 7 day Hike to Machu Picchu

Tour Type: Hiking, camping, adventure, history, culture

Total Distance: 46.7 miles/75 km

Good For: Experienced hikers

Difficulty: Quite challenging

Considerations: Permit required

 From <https://www.alpacaexpeditions.com/inca-trail-expedition-salkantay-7d6n/> 

Hành Trình cho 7 ngày 6 đêm, hơi mờ

Hoá ra không cao lắm. Đỉnh cao nhất vẫn thấp hơn mấy ngọn núi mình đã leo tại Cali nên cảm thấy đỡ lo hơn.

  1. Day 1: Cusco –Marccoccasa – Sorapampa
    Your Inca Trail or Salkantay Tour starts with your Salkantay Trek Tour Guide, Chef, and Porters picking you up from your hotel (Must be located in Cusco) at 4:30 a.m., and you will drive two and a half hours to the trailhead, Marccoccasa (3,300 meters). You will meet your horseman and horses, and have some time to prepare for the day and enjoy your breakfast. You will experience views of the Andes, lush green valleys, and beautiful waterfalls. Today will be moderate in difficulty, but one of the longer days of hiking. There will be a gradual uphill climb lasting about three and a half hours until lunch. After lunch, the hike will be less of an incline and more relaxed walk.
    The views along the Salkantay vs Inca Trail change drastically as you go. The trailhead is all green, lush valleys, but in the afternoon, you will be right at the foot of the Humantay snow-capped mountain. You will also experience a temperature drop from warm to cold. Be sure to have your warm jacket, and gloves in your daypack for the cold afternoon. After arriving at the Soyapamapa campsite (3,800 meters), your team will welcome you and provided warm drinks and dinner.
    Elevation: From 2,900 to 3,800 m (leo lên 900 mét cao độ)
    Walking Distance: 11 km / 6.8 miles
    Considered: Moderate
    Weather: Warm to hot 
  2. Day 2: Sorapampa – Humantay Lake – Ichupata
    You will be woken up with hot drinks and breakfast to prepare for the Salkantay Tour. After you prepare for the day, we will show you the alpines micro-climate, and amazing views of the high glacier peaks. They are considered to be the highest peaks around Cusco and the father of the other mountains by many Andean people (Apus means God). You will begin a two-hour climb to the most beautiful blue lake, located at the bottom of Humantay glacier mountain. It’s believed that the Incas used to hold celebration ceremonies for the God of water and the Apus, that surround this peaceful place.
    You will then begin your return to the main trail and continue towards your lunch spot at Salkantay Pampa. It will be time to depart from the Humantay peak and enjoy the views of a higher mountain, Salkantay Mountain (6,215 m). You will arrive here around 1 p.m.and enjoy lunch. After lunch, we will have a two hour, steep climb to our second campsite, at Ichupata or Pampa Japonesa (4,200 m). Today will be a cold day of hiking, so be sure to have your jacket, warm hat, sunglasses, and gloves in your day pack. At the campsite, you will be welcomed by your porters to enjoy hot drinks and dinner. Tonight is the perfect night to spot the constellations and the views of Salkantay peak. This site is the closest camp to Salkantay, so it may be possible to hear some avalanches. However, do not let this scare you since they are not close to us. This campsite is the highest, so it should be a cold night, close to zero degrees Celsius.
    Elevation: 3,500 – 4,300 meters (leo lên 800 mét cao độ)
    Distance: 13 km / 8 miles
    Considered: Moderate to difficult
    Weather: Cold
  3. Day 3: Ichupata – Inca Chiriasca Pass – Inca Canal
    After tea and breakfast, it will be time to embark on the most challenging, yet rewarding hike, to date. Your guide will lead you up the Inca Chiriasca pass (5,000 meters high), at a steady pace to see the marvelous views of the glacier mountains. Once you have reached the top, there will be hot coca tea, view of the valley and lakes, and even birds like condors and falcons.
    Following, you will start descending, or you may take an optional hike to a glacier, which only takes 30 minutes. Afterward, we will continue trekking to your lunch spot, where your porters will be waiting with the traditional hot tea and delicious lunch. For the rest of the day, you will walk downhill, through lush green valleys and winding streams, before reaching your campsite, in a little village of 10 families.
    Elevation: 4,300 – 5,000 meters, then to 3,750 meters ( leo lên 700 mét cao độ rồi đi xuống 1,250 mét cao độ)
    Distance: 14 km / 8.6 miles
    Considered: Difficult
    Weather: Cold
  4. Day 4: Inca Canal – Pauccar Cancha – Wayllabamba – Ayapata
    This day will give you a rare glimpse into the past as you wander through hillside paths, used by traditional Peruvian farmers, living the same way since the time of the Incas. Then, you will arrive at the famous Inca ruins, where your tour guide will provide you with some background on the Incas. After the ruins, your tour guide will point out new and different vegetation, as you move into the high, jungle micro-climate.
    Finally, you will reach the classic Inca Trail, where your porters will serve you lunch. The afternoon’s hike will be all uphill until we reach our campsite. Be sure you have your camera ready, with fully charged batteries, as you never want to miss this opportunity to capture the magnificent views of the mountains and enchanting natural waterfalls in the cloud forest.
    Elevation: 3,750 – 3,000 meters, then to 3,300 meters (đi xuống 750 mét cao độ rồi lên lai 300 mét cao độ)
    Distance: 14 km / 8.6 miles
    Considered: Moderate to difficult
    Weather: Cold in the morning, warm in the afternoon
  5. Day 5: Ayapata – Warmi Wañusca- Chaquicocha
    Today will be the longest but most breathtaking day of the Salkantay Tour, with it including the Inca ruins and the cloud forest. After an early breakfast, we will start with a two-hour climb uphill in the Puna area. The Andean Ichu is a dry place with little vegetation, but you can see llamas here. When we reach the peak of Dead Women´s Pass (4,200 meters high), you will have some time to rest and enjoy the glacier peaks and spectacular mountains, nearby. Afterward, we will start descending on the rock-paved trail towards our lunch spot. Along the way, you will be able to observe Orchids and other flowers.
    Please try to walk slow and be cautious of nature. This section is a perfect spot to watch hummingbirds. After lunch, we will begin climbing uphill for two hours to reach the second peak. Halfway through your journey, you will visit the Inca ruins, called Runcu Raccay.
    This place has been said to function as a watchtower from its oval shape and position overlooking the valley. After crossing over the second peak (4,000 meters high), we will start descending for one hour to the lake called Yanaccoha, where the Incas organized ceremonies for the Goodness of the water. Then, you will arrive at the famous cloud forest and also one of the most beautiful Incan ruins called Sayacmarca. Sayacmarca is where you can observe the original Inca houses, water fountains, water channels, and the most spectacular views of the valley.
    After the ruins, it will take you about 30 more minutes to reach our campsite, called Chaquicocha. Once again, you will have an opportunity to see different types of flora and fauna since you will be in the high jungle.
    Elevation: 3,300 – 4,200 meters (the pass), 3,600 meters (the lunch) and again, 4,000 meters (the pass), 3,600 meters (the camp) (leo lên 900 mét cao độ, rồi xuống 600 mét cao độ rồi leo lên 400 mét cao độ rồi xuống 400 mét cao độ)
    Distance: 16 km / 9.9 miles
    Considered: Difficult
    Weather: You will experience the four seasons, all in just one day
  6. Day 6: Chaquicocha – Phuyupatamarca – Wiñay Wayna
    Today is the most relaxed day of the Salkantay tour. In the morning, you will have views of the surrounding Andes Mountains, and the Pumassillo mountain glacier peaks. There will only be about five hours hiking, including the three Inca ruins on the way to our campsite. The first ruins are called Phuyupatamarca (cloud level-town) and are two hours from the campsite. It is impressive to observe the lovely platform and houses where the Incan nobles studied astronomy. The second set of ruins are on the hillside among terraces. It was perhaps an Incan agricultural experiment station.
    You will also have views of the sacred valley, and the river of Urubamba. Finally, you will reach the last campsite, called Wiñay Wayna (2,600 meters), where you will leave your day packs and walk for five minutes to reach the most beautiful Incan ruins, along the Inca Trail to Machu Picchu. This place is close to a village where you can enjoy the beauty of the water channels, terraces, and temples, and learn about the religious ceremonies that used to occur here.
    After lunch, you will have an opportunity to take a hot shower, followed by a free afternoon to explore the most beautiful Inca site, Wiñay Wayna. Later in the afternoon will be your last happy hour and dinner, topped with a small presentation from your porters to say a final goodbye. They will head back to Cusco the next day, while you continue your journey to Machu Picchu.
    Elevation: 3,600- 2,600 meters (xuống 1,000 mét cao độ)
    Distance: 10 km / 6.2 miles
    Considered: Warm and humid
  7. Day 7: Wiñay Wayna – Machu Picchu – Cusco
    Today is the most important day of your Salkantay Tour, as you will wake up earlier than usual. After breakfast, you will walk two more hours to Machu Picchu, where you will pass through the Sun Gate to experience some spectacular views of the stunning mountains, valleys, rivers, and the Incan ruins. Once you arrive, your tour guide will inform you about Machu Picchu for two hours. After, you will have time to explore by yourself. Be sure that you visit all the sacred places like the temples, palaces, and the famous Inca bridge. When you are ready to make your way back to Aguas Calientes, there will be buses that depart regularly. This bus is about 30 minutes. After spending time in the town of Aguas Calientes, you will need to be at the train station 30 minutes before our train departs back to Cusco.
    Walking Distance: 5 km /3 miles (đi bộ 5 cây số đến Machu Pichu)
    Note: Before the government enforced the new legislation about protecting the Inca Trail, horses were the main transport to carry equipment from the trail head to Wayllabamba. Since they banned the horses, we have replaced them with out porters (on the Classic Inca Trail). You will have the same tour guide and cook throughout your tour. All meals are prepared on site, so that you will always have fresh food.

 From <https://www.alpacaexpeditions.com/inca-trail-expedition-salkantay-7d6n/>

 

  • Huayna Picchu: Huayna Picchu is the mountain that stands next to Machu Picchu. It is a 45-minute hike to the top. Going back down is quite steep if you are scared of heights. You would do this after your tour of Machu Picchu. The cost is $75. Arrangements need to be made at least one month in advance due to popularity. Please understand that the weather is out of our control. (Phần này mình đang xin để đi thêm cho thoả mãn máu giang hồ).

Đi xong vụ này, sẽ đi đâu với đồng chí gái và mấy bà bạn leo núi nào đó vào tháng 5. Tháng 6 thì mình leo núi Whitney, cao độ 14,555 bộ. Kỳ này mình đi tháng 6, còn lạnh và tuyết nhưng cho chắc ăn vì vào hè hay bị cháy rừng, họ cấm đi như năm ngoái.

Ngoài ra mình tính đi bộ với đồng chí gái 2 tháng trời trên con đường hành hương đến Santiago de Compostella ở Tây BAn Nha mà vợ chồng anh bạn đã thực hiện năm vừa rồi. Hy vọng năm 2022 sẽ được đi chơi cho đã vì đại dịch, chả đi đâu hết.

Hôm trước mình đến nhà của anh bạn người Bồ Đao Nha, thấy bà vợ ở nhà, hỏi không đi làm. Bà ta nói, là nghỉ để đi du thuyền 3 tuần lễ ở Nam Mỹ, 3 ngày trước khi lên đường, ông chồng phải vào nhà thương mà họ chưa tìm ra nguyên nhân, chảy máu. Đi chơi cho đã để mai mốt, bệnh hoạn ngồi một chỗ thì thấy đời vẫn đẹp. Xong om

Mỗi thứ 6, mình tập leo núi với anh bạn. Tuần này là lần đầu tiên, đi 5.6 dậm. Trước đó, trên vườn mình đã đi 2.4 dậm rồi.
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

 

Nên mua nhà ở hay cho thuê?

Hôm Tết đến nhà thằng cháu, mới mua nhà 1 triệu, bỏ thêm 200,000 để sửa chửa rất đẹp. Nó hỏi mình về mua nhà đầu tư. Mình không dám nói những gì mình quan niệm. Một khi đã lấy vợ thì phải theo vợ, thân trai 21 bến nước trong nhờ đục chịu. Thằng cháu sắp cưới vợ, muốn mua nhà mới để làm tổ Uyên ương.

Theo mình, thằng cháu và vợ sắp cưới nên dùng số tiền 200K sửa chửa tổ Uyên ương, mua thêm 1 căn nhà cho thuê, đặt cọc 200K và mượn tiền ngân hàng còn lại. Ở căn mới mua, sơn phết sơ sơ đủ để sinh hoạt. Có thể khấu trừ lợi tức với căn nhà thứ 2 cho thuê. 

Lý do là không biết được ngày mai. Có thể được công ty đổi đi đâu đó, có công ăn việc làm tốt hơn,.. Sau này khi sở hữu được chục căn nhà cho thuê thì có thể để công ty mua nhà cho mình ở. Công ty vừa khấu trừ lợi tức, vừa có depreciation,…

 Mình bán 3 căn nhà ở xa, để mua 6 căn hộ gần nhà để dễ quản lý, luôn tiện dạy nghề cho thằng con. Chiều nay, Escrow mới sang tên qua mình. Mai phải làm một cái General Partnership, để tên mấy đứa con, giúp chúng khấu trừ thuế. Từ từ sẽ giúp thằng con mua mấy căn hộ cho thuê, chuyển giao công nghệ cho nó, chớ đi làm cho chủ thì cả đời nó sẽ làm nô lệ, không bao giờ giàu. Còn dư chút tiền thì sửa chửa mấy căn nhà đang cho thuê, cũng khá cũ rồi tăng tiền nhà.

Trước đám cưới, đồng chí gái kêu đi mua nhà để làm tổ Uyên ương. Bao nhiêu tiền để dành trong ngân hàng Thuỵ Sĩ, khi mình đi làm ở Thuỵ Sĩ, rút về để đặt cọc mua căn nhà đầu tiên với vợ. Mượn ngân hàng 80%. Căn nhà giá 180,000. Đặt cọc 20% ($36,000) và mượn ngân hàng 80% ($144,000) với phân lời dạo ấy 6.75%. Trả tiền lãi, bảo hiểm và thuế địa ốc độ $1,100/ tháng.

Mua nhà đúng 2 tuần lễ trước đám cưới. Mấy người bạn từ xa về dự ngày mình lên xe bông, chôn cuộc đời độc thân vui tính. Mấy người đến từ Pháp, Texas, New Jersey,.. xúm lại quét dọn, sơn phết nhà cửa, khá vui, để mừng mình thoát cảnh người yêu cô đơn. Rất cảm động!

Ở được 6 tháng thì mấy ông anh vợ, kêu dọn về ở với bố mẹ vợ. Lý do, gia đình ông anh trưởng dọn ra sau bao nhiêu năm sống với bố mẹ vợ. Thế là hai vợ chồng son, dọn về nhà bố mẹ vợ, phải cho thuê căn nhà định xây tổ Uyên ương. Mình cho thuê giá $1,100/ tháng cho đủ vốn. Dạo ấy, thất nghiệp đầy, thiên hạ quăn nhà chạy. Có lúc nhà trong khu của mình xuống giá có 130K, xem như xuống 50K.

Cuối năm làm thuế thì hai vợ chồng nhận được tiền thuế, do chính phủ trả lại, khiến mình như bò đội nón. Mò mò hỏi ra mới khám phá ra cái lợi khi có nhà cho thuê.

Mua nhà thì mình được khấu trừ tiền lời mượn của ngân hàng hàng năm, tiền thuế địa ốc. Chính phủ Hoa Kỳ khuyến khích người Mỹ mua nhà nên ra những luật như vậy để người Mỹ mua nhà, xây dựng Giấc Mơ Hoa Kỳ. Có đâu 67% người Mỹ sở hữu một căn nhà so với bên pháp là 58%.

Mình cho thuê $1,100/ tháng, trả tiền lời, bảo hiểm và thuế nhà đất là $1,100/ tháng. Xem như xoá sạch, không nợ thuế cũng như không lời. Tại sao lại được chính phủ trả lại một phần thuế đã đóng khi đi làm cho chủ.

Chính phủ Hoa Kỳ có ra luật thuế vụ cho những ai làm thương mại. Họ có thể khấu trừ các vật dụng, máy móc, xe cộ,.. dùng cho thương mại như xe dùng cho công việc thương mại có thể khấu trừ từ 1-7 năm. Máy điện toán, máy phôtocopy,.. mình định mua chiếc xe điện hiệu Audi cho đồng chí gái. Xe này nặng hơn 6,000 cân Anh nên có thể khấu trừ hết cho năm nay. Đang bán thêm một căn nhà khác, tiền lời sợ đóng thuế nên mua xe đồng chí gái chạy. Mụ vợ chạy chiếc xe từ 2007 đến nay. Thật ra không cần vì mụ làm việc ở nhà, cuối tuần thì chạy vòng vòng. Phí tiền nhưng thôi mua để chạy thêm vài năm trước khi nha kiều lộ rút bằng.

Khi mình mua nhà cho thuê, xem như làm thương mại và mất trên 700 tiếng đồng hồ mỗi năm để chăm lo vụ mướn nhà thì mình có quyền khấu trừ xe cộ, các chi tiêu liên quan để nhà cửa như sửa chửa, sơn phết,… quan trọng nhất là khấu trừ trị giá căn nhà.

Xe cộ thì cho phép khấu trừ từ 5-7 năm, các loại xe Truck trên 6 tấn thì có thể khấu trừ trong vòng 1 năm. Thường thường người ta mua xe, mượn tiền ngân hàng và trả góp trong vòng vòng 5-7 năm nên cứ dựa trên đó mà khấu trừ. Họ xem cứ sau 5-7 năm là chiếc xe không còn giá trị nhiều vì cũ.

Mình có ông bạn, người Mỹ có nhà cho thuê khá nhiều, nên muốn khấu trừ thuê, phải mua xe buýt cho thuê. Một chiếc xe buýt giá $500,000 được khấu trừ trong vòng 5-7 năm. Xem như mỗi năm khấu trừ được $100,000. Khổ cái là cho thuê xe buýt cũng làm ra tiền nhiều nên lại phải mua thêm xe buýt để khấu trừ lợi tức. Cứ 5 năm hết khấu trừ được xe buýt thì ông ta bán lại.

Căn nhà thường được tính là 27.5 năm sẽ hư hao hoàn toàn nên chính phủ cho phép khấu trừ căn nhà cho thuê trong vòng 27.5 năm. Mình chỉ được khấu trừ căn nhà còn đất thì không được vì đất không sợ bị hư hại gì cả. Những căn phố thì được xem là thương mại nên được khấu trừ 39.5 năm. Mua nhà cho thuê lợi hơn được 12 năm.

Căn nhà mình mua là 180,000. Họ tính 20% là giá trị của đất đai, và 80% là giá trị căn nhà. 80% của $180,000 là $144,000. Mình được khấu trừ căn nhà trong vòng 27.5 năm. Lấy 144,000 chia cho 27.5 được $5,236/ năm. Vậy là hai vợ chồng, ngoài tiền tiền trả cho ngân hàng, thuế, bảo hiểm ($1,100) có quyền khấu trừ thêm $5,236/ cho một năm.

Lương hai vợ chồng dạo ấy đâu $70,000/ năm khấu trừ $5,236 nên chỉ đóng thuế trên số tiền $70,000 - $5236, đâu $64,000 nên đóng ít thuế hơn. Khi lãnh lương hàng tuần thì công ty đã trừ tiền thuế, và đóng cho mình rồi nên cuối năm, khai thuế thì được trả lại một ít.

Sau này, mình mua nhiều nhà cho thuê nên số tiền khấu trừ càng nhiều nên gần như thuế đóng khi đi làm cho công ty, đều được khấu trừ lại. Do đó mà mấy căn nhà mình mua ở xa cách đây 12, 14 năm với giá $50,000 - $80,000 thì nay khấu trừ không nhiều. Do đó mình phải bán giá $300K -$350K mỗi căn để mua $1,900,000 ( 6 căn hộ) để khấu trừ. 20% của 1.9 Triệu là $380K (đất không được khấu trừ), còn lại 1,620,000 (giá trị mấy căn hộ), chia cho 27.5 năm là $55,272/ năm. 

Mình sẽ bỏ tên hai đứa con vào mấy căn hộ để chúng có thể khấu trừ thuế trên số 55,272 mỗi năm. Từ hai căn mua giá $50,000/ căn, nay sau 12 năm mình chuyển lên được 6 căn hộ giá $1,900,000 lại cách nhà có 4 dậm thay vì lái xe một tiếng đi một tiếng về. Khi khởi đầu, thì mình phải chạy đi xa vì không có khả năng mua nhà cho thuê ở gần nhà.

Hiện mình đang rao bán thêm hai căn ở xa để đổi mua mấy căn khác ở Quận Cam. Hy vọng năm nay sẽ mua được mấy căn hộ tốt nếu không mình sẽ dùng tiền đó để xây thêm ADU trên mấy căn nhà cho thuê ở quận Cam, kiếm thêm tiền thuê nhà.

Bây giờ trở lại vấn đề mua nhà ở có tốt hay không? Theo mình, không tốt về tài chánh và đầu tư. Lấy thí dụ căn nhà đầu tiên tụi này mua ở được 6 tháng. Nếu tụi này không bị mấy ông anh vợ kêu về ở với bố mẹ vợ thì mỗi tháng phải trả $1,100. Trên thực tế tụi này phải trả thêm 48.3% số tiền $1,100. 

Lý do là mình phải đi làm, đóng thuế 28% cho liên bang, 9% cho tiểu bang, 7.5% cho an sinh xã hội, 3.8% cho ObamaCare,.. xem như tổng cộng đóng 48.30% hay làm $1,631 rồi đóng thuế số tiền $531, còn lại $1,100. Xem như mình và vợ đóng $1,631 của tiền lương cho căn nhà mỗi tháng. Hay 19,572.00/ năm thay vì như người ta nghĩ $13,200.00.

Nếu chúng ta làm thương mại và mướn nhà để ở, xem như công ty mướn thì chúng ta có thể khấu trừ tiền mướn cho phần chi tiêu của công ty. Thí dụ: mình muốn công ty mua căn nhà rồi cho mình thuê lại để cả gia đình ở. Công ty được khấu trừ thuế, xem như mình được khấu trừ thuế. Vấn đề là trên đời này, không có mụ vợ nào chịu ở căn nhà không phải họ làm chủ. Có giải thích mụ cũng không chịu. Mình nói thì cứ lấy công ty đi mướn nhà ở được trừ thuế. Lý do là khi mình ở nhà mình mua thì phải đóng thêm 48.3% tiền thuế.

Điển hình căn nhà mình mua đầu tiên là $180K, do công ty làm chủ. Nếu cho mình thuê lại. Công ty được khấu trừ các điều khoản đã kể trên. Công ty cho mình thuê với giá $300 thay vì $1,100. Tính ra công ty lỗ $800/ tháng hay $9,600/ năm. Xem như công ty lỗ $1,100 x12 = 13,200.00 - $3,600 (tiền mình trả thuê nhà) và được khấu trừ thêm $5,236, tổng cộng $9,600 + $5,236 = $13,836.

Công ty phải cho mình thuê để có thể khấu trừ $5,236.

Mình bảo đảm, các người giàu có ở Hoa Kỳ, ở trong nhưng căn nhà sang trọng đều do công ty của họ đứng tên cả. Lấy thí dụ họ ở trong một căn nhà 30 chục triệu do công ty mua, mượn tiền. Làm tính như sau:

Đặt cọc 20%, mình nghĩ mấy người này giàu có thì họ có thể không đặt cọc, mượn 100% vì công ty bạn bè cho mượn. Cứ làm theo bình dân như mình, đặt cọc 20%, mượn 80%. Nhà 30 triệu đặt cọc 6 triệu, mượn 24 triệu, với tiền lời 4% cho 360 tháng. Họ phải trả $114,579/ tháng hay $1,374,956/ năm. Đóng thuế 300k một năm thuế độ $100,000/ năm. Cứ cho là 2 triệu đô một năm, thêm các việc tu sửa, điện nước,..

Họ phải đi làm ra 3 triệu đô để đóng thuế rồi mới trả tiền nhà, ngân hàng.

Nay họ để công ty mua và cho họ thuê lại $1,100/ tháng hay $13,200/ năm vậy là họ lỗ $3,000,000 -$13,200 = xem như lỗ 3 triệu/ năm.

Trong khi đó công ty phải trả 3 triệu rồi được khấu trừ 27.5 năm căn nhà . Lấy $24,000,000 chia cho 27.5 = $872,727/ năm. Công ty chi cho căn nhà 3 triệu một năm, lại được khấu trừ thêm $872,727/ năm. Xem như gần 4 triệu. Do đó ai muốn giàu, phải lấy mấy bà vợ có chút tư duy về tài chánh, thay vì muốn được khen là nhà của mình đẹp. 

Đừng lấy vợ đẹp vì họ chỉ thích được khen. Lấy vợ thông minh, biết tính toán thì giàu. Xong om

Mình có hai tên bạn người Mỹ, họ sang tên cho nhau nhà của họ đang ở và cho thuê lại cho nhau để được khấu trừ thuế hàng năm. Lấy thí dụ: hai căn nhà đều giá như nhau $1,000,000,000. Họ nợ $800,000, 4% tiền lời = $3,819.32/ tháng. Thuế địa ốc $1,000/ tháng và bảo hiểm $100/ tháng. Tổng cộng xem như $5,000/ tháng hay $60,000/ năm. Khấu trừ 80% giá trị căn nhà hay $800,000 cho 27.5 năm, vị chi là 29,090/ năm. 

Mỗi tháng họ trả tiền thuê nhà $1,000/ tháng hay $12,000/ năm trong khi đó công ty khấu trừ được $89,090. Đó là cách người Mỹ làm giàu theo luật pháp được ban hành để giúp họ giàu thêm. Chán Mớ Đời 

Ngoài ra, căn nhà đầu tiên đã giúp mình mua thêm mấy căn nhà khác từ 30 năm nay. Lý do là nhà lên, tiền lời thấp nên mình tái tài trợ lại căn nhà, dùng tiền đó để đặt cọc mua mấy căn khác. Tiền mình rút ruột ra khi tái tài trợ, người Mỹ gọi là tiền ma vì không phải đóng thuế. Nhà này giờ giá độ 850K mà mình đã rút tiền ra mấy lần. Cho thuê $2.700/ tháng. Sắp sửa viết thư lên tiền nhà. Đồng chí gái kêu tội nghiệp họ.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Cha mẹ và con cái bất hoà thời a còng

 Điều khiến mình ngạc nhiên nhất khi sang Hoa Kỳ làm việc. Tỷ lệ Người Mỹ ly dị rất đông, nghe nói đâu 50%, nghĩa là khi lập gia đình, xác suất hát bản nhạc: ‘người đi qua đời tôi” đến 50%. 60% các hôn nhân lần thứ 2 đưa đến ly dị, và 73% hôn nhân lần thứ 3 cũng phải hát nghìn trùng xa cách. Thậm chí có người ly dị đến 3, 4 lần mà mở miệng ra là cứ “lạy Chúa tôi”. Ông nuôi ong trong vườn mình có đến 4 bà vợ. Kinh

Những cuộc ly hôn này gây ảnh hưởng đến con cái vì vợ chồng ly dị, chửi nhau, dùng con cái để chửi thằng chồng mất dạy hay con vợ bú xua la mua khiến con nít chới với, lớn lên bị ảnh hưởng tâm lý mà ngày nay, các nhà xã hội học Mỹ rất quan tâm về sự tẻ nhạt, bất hoà giữa cha mẹ và con cái. Mình có tên mỹ ở chung nhà khi xưa ở New York, cho biết bố mẹ hắn bất hoà khiến hắn phải nghiện ngập, uống rượu.

Trên thực tế, có nhiều vấn đề, nguyên cớ đưa đến sự bất hoà giữa bố mẹ và con cái. Lớn lên, chúng không về nhà, không điện thoại thăm hỏi,… người ta phỏng vấn nhiều người Mỹ lớn tuổi. Có người cho biết là con họ không liên lạc cả 5 năm trời.

Thêm đại dịch xảy ra, bố mẹ lo sợ mà con cháu, không liên lạc với cha mẹ rất đông. Ai theo chúa thì gọi đứa con hoang đàng, ai theo phật thì gọi cái nghiệp. 

Cá nhân mình thì 17 tuổi, đã đi Tây đến 20 năm sau mới gặp lại gia đình nên quen sống một mình, không thích ai quản lý, sai bảo, phải làm cái này, làm cái nọ. Nay, con lớn mình cũng không xía vào chuyện của tụi nó. Chúng muốn làm gì, cần ý kiến mình thì trả lời còn không thì thôi.

Điển hình, con gái mình muốn dọn sang New York ở, không hỏi mình, chỉ nói với mẹ nó để chuyển ý lại cho mình. Mình cũng không nói gì. Mình hiểu tính nó, có lẻ tương đồng với mình. Thích độc lập đến khi lập gia đình thì đồng chí gái cứ đi theo kêu làm cái này, làm cái kia khiến mình theo chủ nghĩa Chán Mớ Đời.

Người ta cho biết, gia đình là nền tảng của xã hội mà nếu gia đình không thống nhất, không hoà thuận thì xã hội sẽ có kết quả khá lo ngại.

Trong cuốn: “Why a Adult Children Cut Ties and How to Heal the Conflict”, tóm tắc của cuộc thăm do của đại học Wisconsin. Người ta nói nguyên do sự bất hoà giữa cha mẹ và con cái vì lối giáo dục con cái từ bé, khiến lớn lên chúng nghĩ lại và có thể hận cha mẹ. Cha mẹ đánh chúng hay bỏ rơi vì lo làm việc. Người giàu thì lo làm ăn để kiếm được nhiều tiền còn người nghèo thì phải Nai lưng làm 2, 3 Jobs để có đủ thu nhập trả hoá đơn hàng tháng. Chẳng bù lại trước đây, người cha đi làm và người mẹ ở nhà chăm sóc con cái.

Con cái khi trưởng thành không muốn dính dáng đến cha mẹ quá kiểm soát. Muốn thoát ly khỏi ách đô hộ của người cha phản động, người mẹ mất lập trường đạo Đức cách mạng. Việt Nam mình thì theo lối giáo dục ảnh hưởng bởi nho giáo, đưa nặng “chữ Hiếu làm đầu”.

Đại thể, trong xã hội mỹ, nếu người ta mong đợi hay bắt buộc người con lo chăm sóc cho cha mẹ khi về già, sẽ vi phạm các quyền nhân bản cá nhân của đứa con. Điển hình luật bắt buộc con cái phải chăm sóc cho người già, cha mẹ của Trung Cộng được ban hành năm 2013, sẽ vi phạm quyền cá nhân của người Mỹ. Với chế độ 1 con, người Tàu phải lo cho bố mẹ rồi lo ông bà ngoại và ông bà nội. Một cặp vợ chồng phải lo cho 6 cặp người lớn tuổi thêm thằng con hay đứa con gái. Kinh

Hay luật của Đức quốc cho phép người cha để lại gia tài cho người bạn gái, dù người con đã bỏ rơi cha mẹ từ 40 năm qua sẽ vi phạm quyền tư hữu của người Mỹ. Anh Chị có thể bỏ rơi cha mẹ, không chăm sóc nhưng khi cha mẹ qua đời, gia tài phải thuộc về anh chị. Do đó đưa đến rất nhiều vụ lộn xộn gia đình, anh em choảng nhau về tranh chấp gia tài. Xứ mỹ này kiện cáo tùm lum.

Có một nghiên cứu quốc tế trên 2,700 cặp cha mẹ trên 65 tuổi, được phát hành năm 2010, cho thấy tỷ lệ cha mẹ người Mỹ có vấn đề với con cái gấp đôi các xứ khác như Anh quốc, Do Thái, Tây BAn Nha…

Người ta quy vào cái tội ly dị quá nhiều ở người Mỹ, đã khiến con cái mất niềm tin ở cha mẹ. Khi chứng kiến bố mẹ, miệng thì kêu I love you mà ngoại tình, đủ trò. Người ta gọi văn hoá chất lỏng (liquid culture) khi mà các thể lệ được thay đổi nhanh chóng và các tiêu chuẩn hàn gán với cá nhân xưa kia không còn hiệu lực. Khi ra nhà thờ tuyên bố trước bá quan là sẽ bên người bạn đời suốt đời dù khó khăn hay hạnh phúc rồi đưa nhau ra toà sau đó. Có nhiều người sống chung, bồ bịch cả 10 năm nhưng khi quyết định lấy nhau thì mấy tháng sau đâm đơn ly dị. Họ không chịu được sự đòi hỏi tuyệt đối từ người phối ngẫu.

Lối dạy con rất khó vì thay đổi liên tục theo sự chuyển đổi của xã hội. Thay vì khích lệ, khuyến khích chúng ta muốn con mình nghe lời cho khoẻ đời. Vì không có thì giờ để giải thích cũng như không có kinh nghiệm nuôi con. Khi người ta có cháu ngoại, cháu nội thì họ hiểu rõ phải dạy con nít ra sao. Do đó, cháu với ông bà rất thân nhau. Những gì ông ngoại hay mệ ngoại mình kể cho mình thì nhớ rất lâu, có ảnh hưởng đến ngày nay. Ông bà về hưu nên có thì giờ để chăm sóc cháu.

Ngoài ra, xã hội Hoa Kỳ ngày nay có rất nhiều stress. Đi làm, về nhà lo con rất bận nên không có thì giờ thăm hỏi bố mẹ. Vì khi hỏi thăm lại mang thêm một cái stress khác. Cha mẹ trách móc đủ trò. Gặp cha mẹ, lại trách sao người ta có Phước. Con người ta giàu có, thành đạt,…

Miệng thì cứ nói là Đời là Vô Thường nhưng lại trách móc con mình không bằng con người ta. Mình chỉ thấy bề nổi nhưng không thấy sự thật bên trong. Biết đâu, con người ta cũng te tua, chỉ đóng kịch.

Cách đây mấy năm có bà giáo sư đại học Yale, ra cuốn sách dạy con mà người ta gọi bà ấy là Hổ Mẫu (tiger mom). Bà ta kể bắt con gái bà ta làm bài tập, tập đàn dương cầm ra sao. Thiên hạ khen đủ trò, muốn áp dụng phương cách dạy con của bà ta. Sau này, người ta phỏng vấn bà ta thì con gái lớn lên, bỏ bà đi mất tiêu, không hỏi thăm gì cả vì bà ta chỉ nghĩ đến bà ta, muốn được người ta khen có con học giỏi bú xua la mua.

Đại học Harvard, có làm một thử nghiệm vào năm 2015. Họ hỏi các giới trẻ dưới 40 tuổi, 48% cho rằng giấc mơ Hoa Kỳ đã chết. Mặc dù là thế hệ họ học cao hơn các thế hệ trước, có bằng đại học cao hơn các thế hệ trước nhưng họ cảm thấy nghèo hơn, không có tài sản. Chỉ có 25% là tự cho mình hạnh phúc, thoả mãn.

Mỗi lần, gặp bạn bè, là thấy họ rên. Con cái ngày nay như vậy như kia, không như mình hồi mới sang đây. Thật ra, tuổi trẻ, ai cũng có giấc mơ nhưng ngày nay, chúng phải cạnh tranh khắp thế giới. Khi xưa, thế hệ người Việt đầu tiên sang Hoa Kỳ. Đi học, chỉ cạnh tranh với học sinh Hoa Kỳ, nay muốn vào đại học lớn, phải cạnh tranh với các sinh viên đến từ Trung Cộng, Ấn Độ,…

Ra trường đi làm, chủ hãng mướn rẻ vì có thể mướn kỹ sư ở Ấn Độ, …rẻ hơn nhiều. Đồng chí gái thì cứ than thở, khi nghe mấy bà bạn khoe con mình làm hãng này hãng nọ trong khi mình thì khuyến khích thằng con học đầu tư, mua nhà mua cửa cho thuê. Chả cần chức to hãng lớn. Cứ có độ 10-20 căn hộ cho thuê, để người khác đi cày nuôi mình. Xong om

Có bà giáo sư xã hội học bên Anh quốc cho rằng sự bất hoà giữa cha mẹ và con cái vì giá trị, mong muốn của nhau không tương đồng. Người thì kêu làm tất cả để con mình có tất cả những gì mình mong muốn khi xưa nhưng đứa bé lại lạnh nhạt vì nó lại không thích đồ chơi, áo quần, xe cộ,…như bố mẹ mơ ước khi còn trẻ.

Nguyên do chính là bố mẹ lạm dụng rượu bia hay đánh bài. Say vào là kéo con ra khệnh. Đầu óc không minh mẫn. Nói theo kiểu người Việt là thương cho roi cho vọt. Dạo này thiên hạ đang đánh vụ vợ chồng ông nào khệnh đứa con gái 8 tuổi chết. Hàng xóm thì kêu chuyện xảy ra như cơm bữa nhưng họ không can thiệp. Nay thì kêu tội nghiệp đứa bé. Ở Hoa Kỳ thì hàng xóm đã gọi điện thoại cho cảnh sát và toà cho đứa bé vào viện mồ côi hay ai nhận đem về nuôi. Đánh con hay đánh vợ là đi tù ngay.

Về mặt tâm lý thì giới trẻ ngày nay không tìm được sự an toàn trong đời sống. Công ăn việc làm bấp bênh không như thế hệ xưa. Làm việc cho một công ty đến khi về hưu, nay công ty có thể được mua bởi công ty khác nay mai, bị sa thải.

Thật ra ngày nay, đời sống bị stress quá nhiều khiến các bệnh tâm lý đến với chúng ta khá nhiều. Chúng ta chỉ nghĩ bệnh đau ốm nhưng bệnh tâm lý khá phức tạp và ít ai chịu chấp nhận sự việc.

Trước đây, khi người ta gặp vấn đề nội tâm, gia đình thì họ cầu nguyện đến chúa, Phật để tìm được sự an ủi tinh thần, niềm tin. Ngày nay, vấn đề đức tin bị giảm bớt khi khoa học lên ngôi, con người tìm đến các nhà tâm lý học như các cố đạo đương đại để được giải đáp thắc mắc, chữa bệnh tâm thần.

Nhìn lại, mình thấy khi xưa, sợ con hư nên phải cho chúng sinh hoạt thể thao, hướng đạo, học việt ngữ,… nay, nếu được làm lại, có lẻ mình để con mình đi chơi với mình nhiều hơn. Dạo này, mình dạy thằng con nghề mua nhà, và cho thuê. Thấy nó lấy sách của mình từng đọc khi xưa, cha con nói chuyện nhiều hơn xưa.

Người ta cho biết, con cái khi ra đời, chúng chạy theo danh vọng, mưu cầu hạnh phúc, làm việc để đạt được giác mơ của chúng. Ngoài ra, vấn đề xã hội và chính phủ. Vào những năm của tổng thống Reagan, chính phủ và công ty chuyển các nhiệm vụ an sinh cho chúng ta. Trước đây, chúng ta được dạy là học cho giỏi, kiếm mảnh bằng, đi làm cho chính phủ hay một công ty. Sau này về hưu thì chính phủ và công ty lo hưu trí.

Những năm 80 của thế kỷ trước, người ta dẹp bỏ mấy vụ này. Các công ty lớn như Sears khai phá sản vì phải trả tiền hưu trí cho cựu nhân viên nên họ bắt chúng ta phải tự lo 401k, lo quỹ hưu trí cho tương lai. Chúng ta đánh mất tinh thần liên đới, chúng ta chỉ tự trách nếu không thành công. Chúng ta bắt đầu học tính ích kỷ, lo cho thân mình nên gia đình, cha mẹ trở thành một gánh nặng. 

Dần dần đưa đến sự vô cảm. Chúng ta chỉ nghĩ đến quyền lợi chúng ta, quên đi tình người. Xung quanh hàng xóm của mình, chỉ liên lạc với mấy người hàng xóm gài về hưu, gặp nói chuyện còn các hàng xóm khác, chỉ dơ tay rồi chạy. Chúng ta trở thành những con ốc đảo nhỏ với Internet.

Ngày nay, khi gặp nhau trong các buổi họp mặt gia đình. Chúng ta thấy mỗi người, cầm cái điện thoại thông minh. Kỹ nghệ thông tin đã nối kết chúng ta với những kẻ xa lạ, chưa từng gặp nhau ngoài đời, ngược lại chúng ta không cần các người thân trong gia đình. Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Nhị thập tứ hiếu xét lại

 Có lần nghe một người dì của đồng chí gái kể về một bà bạn. Khi con trai cưới vợ, bà ta tặng cho cuốn sách Nhị Thập Tứ Hiếu, thay vì vàng bạc khiến mình thất kinh. Lý do là khi xưa, thầy giáo việt văn bắt mua cuốn sách này để đọc và sẽ khảo bài. Khi đọc có nhiều bài khiến mình rợn tóc gáy mà thiên hạ gọi đó là 1 trong 24 cái hiếu của người Tàu. Chúng ta cần phải bắt chước, làm theo cho trọn chữ Hiếu.

Điển hình, ông Quách Cự. Không biết ông ta làm gì mà nhà sa sút nên bà mẹ bớt phần cơm để mớm cho thằng cháu nội 3 tuổi ăn. Thấy mẹ mỗi ngày mỗi hao mòn nên hai vợ chồng bàn: con thì có thể sinh lại, còn mẹ thì không nên nhất trí đào hố chôn sống đứa con để mẹ có cơm để ăn. Khi đào cái hố để chôn sống thằng bé thì tình cờ thấy cái chum như trong phim tàu, đề trên cái chum: “Hiếu tử Quách Cự, Hoàng Kim nhất hủ dung dĩ tứ nhử.” Mình không biết ông bụt nào mà thản nhiên chấp nhận tư tưởng giết con, để dành cơm cho mẹ và tặng chum vàng.

Từ bé, qua các câu chuyện hiếu tử, họ đã gieo hạt mầm gian ác, tàn bạo vào đầu óc các đứa bé ở tiểu học như mình. Do đó, chúng ta không ngạc nhiên khi có cặp vợ chồng nào mới đây, đánh chết đứa con vì được dạy từ bé “thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”.

Thế là đứa bé được cứu sống, họ có tiền để nuôi mẹ già. Thảo nào, ngày nay người ta đem con bán qua biên giới cambuchia. Nuôi không được thì bán, gỡ vốn. Không biết bên tàu, hay Việt Nam có bao nhiêu đứa bé bị giết để bố mẹ có cơm mà ăn, cha mẹ đứa bé tin vào lối tư duy giết con để nuôi bố mẹ, sẽ được ông bụt giúp cho cái chum vàng.

Nếu tên Quách Thị này có hiếu thì phải nhường cơm lại cho mẹ, hay đi tìm thêm việc làm, lao động kiếm thêm tiền để nuôi mẹ. Đây đáp án của kẻ được tôn sùng là đại hiếu. Con thì có thể sinh lại, giết đi, đỡ 1 miệng cơm. Đó là con trai, còn con gái chắc họ đã giết từ lâu.

Hồi nhỏ, mình được giảng dạy câu chuyện tình bạn như Lưu Bình Dương Lễ. Ai nấy đều khen hay, giúp bạn ăn học bú xưa la mua nhưng ít ai nói đến khía cạnh một thằng chồng xem con vợ như ô sin, kêu đi qua nhà thằng bạn làm ô sin, nuôi nó ăn học. Từ bé, đã dạy con nít vợ chỉ là ô sin thì lớn lên, chúng chỉ đi bia ôm thay vì về nhà rữa chén bát cho vợ. Xem bạn trên vợ. Về Việt Nam, thấy sau 4 giờ chiều, đàn ông ngồi quán nhậu, đủ loại. Có lẻ do tinh thần Lưu Bình Dương Lễ học từ mấy anh ba tàu.

Dạo này, thiên hạ đang chửi bới công ty gì làm đồ thử nghiệm giả covid thì các chiến sĩ an ninh mạng, định hướng dư luận qua ông thần nào đánh con gái bị chết. Bựa chuyện đủ trò để ém vụ kít giả thử nghiệm đi.

Con nít như mình khi xưa, mũi còn thòng lòng, đã được nhồi nhét câu chuyện Tấm Cám. Mẹ ghẻ con chồng. Hai chị em cùng cha khác mẹ chơi nhau tới bến, giết hại lẫn nhau, rồi làm mắm gửi cho kế mẫu ăn thì chuyện hai vợ chồng khệnh đứa bé gái đến chết là chuyện đương nhiên. Không có chi là đặc biệt. Nếu không có vụ khám phá ra công ty làm đồ xét nghiêm covid dởm thì chắc không ai nhắc đến.

Mình mới 10 tuổi đầu, thầy cô đã gieo vào đầu nên giết con, để dành cơm cho mẹ ăn. Kinh. Do đó một ông học trò của ông Khổng Khâu, có nói là con người vốn ác độc. Cuộc đời học sinh mình, không biết bao nhiêu lần bị thầy cô đánh thước trên đầu ngón tay và bảo là thương cho roi cho vọt. Đó là bạo lực học đường.

Có chuyện ông Lão Lai Tử. Ông này già 70 tuổi mà bố mẹ còn sống. Ông ta rất có hiếu nên ăn bận đồ như con nít, hát hò trước mặt bố mẹ để bố mẹ tưởng họ còn trẻ. Ngày nay, người ta gọi ông này là bệnh thiểu năng trí tuệ. Họ vẫn viết sách khen tặng, cho rằng ông này hiếu thảo.

Hay vụ ông Lục Tích. Năm 6 tuổi theo cha đến nhà Viên Thuật. Thấy trái cây, tham quá bỏ vào túi áo. Khi ra về, chào chủ nhà thì trái quýt rớt ra. Viên Thuật hỏi sao giấu quýt như thế? Lục Tích kêu là mẹ tôi thích ăn quýt này nên tôi lấy trộm đem về. Tại sao không dạy trẻ em, xin chủ nhà ít trái đem về thay vì trộm lấy. Rồi dạy con nít ăn cắp mới là hiểu thảo hay nói láo. Kinh

Ăn cắp là một tội, nhưng kêu đó là hiếu thảo vô hình trung chúng ta khuyến khích ăn cắp tương tự giết người dù giết con là một tội lớn, đi tù nhưng được đề cao là hiếu thảo, lại được bồi dưỡng thêm vàng. Kinh

Chuyện ông thần 8 tuổi, nhà nghèo nhiều muỗi. Sợ cha mẹ bị muỗi đốt nên tối đi ngủ, ông nằm phơi trần người để muỗi bu lại hút máu của ông, để cha mẹ ngủ ngon. Thứ nhất cha mẹ mà để con 8 tuổi như vậy là cha mẹ ác độc. Hai, dạy con nít cởi trần để muỗi cắn là dạy cho nó ngu thêm. Mất máu, bị sốt rét chết thì ai nuôi dưỡng mẹ già. Mới 8 tuổi đã phải nuôi cha mẹ? Hoá ra họ sinh con ra để làm nô lệ, nuôi họ.

Nói chung thì 24 gương hiếu tử của người Tàu thì mình thấy chả có gì là hiếu thảo, đáng nêu gương. Thiên hạ diễn giải đủ trò, khen tặng lại còn mua sách tặng cho con dâu ki về nhà chồng. Có mấy người học trò của ông Khổng Khâu như Tăng Sâm, Tử Lộ cũng được ghi vào đây. Thấy chả có gì cả. Hôm nào rảnh mình lôi ra cho anh hàng phở nấu.

Chuyện mẹ ghẻ con chồng mới có ở Việt Nam, chớ bên này mình thấy không có chuyện ganh ghét nhau lắm. Mình có ông anh vợ. Ông này bỏ vợ lớn lấy vợ hai. Vợ hai có con với chồng trước. Bình thường. Khi con bà vợ hai đi đẻ, chồng đang làm nội trú nhà thương ở tiểu bang xa nên không thể ở bên cạnh. Thằng con vợ lớn, phải túc trực nếu con bà mẹ kế, chuyển bụng thì gọi nó, nó chạy lại chở vào nhà thương. Đi chơi với nhau cả gia đình, mình thấy chúng vui vẻ bên nhau. Không như ở Việt Nam, con ghẻ con ruột bú xấu la mua.

Tuổi trẻ Việt Nam được nuôi dưỡng căm thù từ bé nên lớn lên phải căm thù. Gặp cảnh mẹ ghẻ con chồng là mệt. Phải căm thù tới bến. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chiến tranh tôn giáo và niềm tin

 Dạo mình đi làm ở Luân Đôn, cứ thấy báo chí đăng tải đánh nhau ở Bắc Ái Nhỉ Lan giữa người dân xứ này vì tôn giáo. Họ đều thờ ông Giê-Su nhưng cứ bỏ bom nhau, bắn nhau như người Việt mình trước 1975. Lâu lâu thấy Việt Cộng đặt chất nổ, làm chết nhiều người dân vô tội, mấy người đặc công nội thành  được xưng danh anh hùng. Buồn đời, mình mò tài liệu bình dân học vụ đọc, để khi nói chuyện với người Anh quốc, mới hiểu họ được. Người Ái Nhỉ Lan, phải sang Anh quốc làm việc, vì ở quê hương họ không có công ăn việc làm. Nay chắc đỡ hơn vì xứ này được xem là nơi các công ty lớn đóng đô tại đây để khỏi đóng thuế. Mình có tên bạn thuộc vùng Nam Ái Nhĩ LAn. Hắn ghét người Anh quốc nhưng phải ở luân đôn làm việc. Hắn chạy qua mỹ, làm ăn khấm khá, ly dị mất hết tiền bạc, lại bò về Luân Đôn, hưởng lương hưu trí.

Hoá ra, các người thờ ông Giê-Su choảng nhau, khởi đầu từ ông Martin Luther ở Đức quốc. Xứ Đức này rất lạ, hay gây chiến với các nước láng giềng nhưng lại tạo ra nhiều nhà tư tưởng lớn của thế giới.

Ông Luther này, con của một thương gia, học hành giỏi, thông minh. Bố ông ta muốn ông ta trở thành luật sư để giúp thương mại gia đình. Một hôm, đi bộ về nhà, ông ta bị mắc mưa. Sấm chớp ầm ầm khiến ông ta run sợ, và cầu nguyện, tự hứa nếu qua khỏi nạn này, sẽ đi tu. Nguyện hiến dâng đời mình còn lại để phục vụ Chúa.

Sống sót qua cơn giông, ông về nhà, báo tin, bỏ học, đi tu. Chấm dứt cuộc đời sinh viên, uống bia, chọc gái,…khiến ông bố nổi điên vì chỉ có một người con trai nối dòng. Đi tu rồi được thụ phong linh mục. Ông có dịp viếng thăm vùng Toscana, Ý Đại Lợi, chạm va văn hoá của thời Phục Hưng của vùng Florence, Siena. Sau đó, lại xuôi về nam để viếng thăm Vatican, La-Mã.

Thời Trung Cổ ở Âu Châu, nhà thờ, rất giáo điều, quản lý hết từ chính trị đến kinh tế, ngày nay người âu châu xem như thời te tua nhất của lịch sử họ. Ai mà có tư tưởng chống đối lại nhà thờ là đem ra hành hình như ông Galileo,.. đến khi các vùng như Venezia, Toscana, bắt đầu đi buôn ở xa như các đám người theo chân Marco Polo đi về các xứ Ả Rập, Á Châu để mua bán, trở nên giàu có. Một mặt, đế chế Ottoman chiếm đóng mấy trăm năm xứ Hy Lạp khiến một số trí thức người Hy Lạp, chạy tỵ nạn qua Ý Đại Lợi. Tại đây họ được các nhà con buôn của vùng Florence, trọng đãi, cấy tạo nên ý tưởng mà sau này người ta gọi thời đại Phục Hưng.

Tương tự đầu thế kỷ 20, các nhà trí thức ở Âu Châu, chạy giặc qua Hoa Kỳ, tạo dựng một nền tư tưởng về văn học và nghệ thuật, rất cao. Các nhà văn miền bắc rất ngạc nhiên khi nghe đài Sàigòn khi xưa. Họ không hiểu bọn tay sai của Mỹ Diệm, sao có thể làm nhạc hay hay viết văn quá độc. Làm sao miền nam, nô lệ cho Mỹ mà lại có những Trịnh Công Sơn,… Ngày nay, người ta đang xét lại 20 năm văn học miền nam từ 1954 đến 1975, để so sánh với văn học miền bắc, chả có gì ngoài nhưng bài thơ ca tụng xít ta Lin của ông Tố Hữu.

Tại đây, ông Luther viếng thăm các cung điện, nhà thờ to lớn và cách làm thương mại của Vatican khiến ông bất bình. Các giám mục tạo ra purgatoire, nhà luyện ngục. Được giải thích; khi chết người ta sẽ đến đây trước, để tắm gội các tội lỗi trước khi lên được phát hộ khẩu vào thiên đường. Kiểu tự khai về tội lỗi của mình trong quá khứ, có bao nhiêu tội ác với chế độ mới. Các con chiên muốn tránh tắm gội tội lỗi mát-xa tại đây thì có thể mua sổ thông hành đi thẳng lên thiên đường. Sự kiện này không thấy nói trong kinh thánh khiến ông Luther bất bình, mất lập trường cách mạng và ý mầm phản động đã được cấy.

Khi mình đến La MÃ lần đầu tiên, viếng thăm toà thánh Vatican, xem các báu vật được trưng bày trong viện bảo tàng của thánh địa Công Giáo thì cũng hơi bất bình. Sau này, mỗi năm, vào dịp giáng sinh, mình đều sang thủ đô Ý Đại Lợi chơi với bạn bè. Bạn người Ý rất chống Vatican. Dạo ấy, 35% người Ý Đại Lợi, bầu cho Đảng cộng sản và 25% bầu cho đảng Xã Hội.

Có anh bạn kể, bà mẹ ở Việt Nam, có con đại gia nên trước khi mất, cũng nhờ mấy ông sư làm lễ cúng passport để khi qua đời có thể lên cỏi Vĩnh Hằng. Anh ta không tin vì ông thầy Từ Mãn, chùa Linh Sơn Đà Lạt xưa là người thân trong gia đình, ăn mặn khi viếng thăm gia đình anh ta. Để làm vui lòng cho bà mẹ nên cúng tiền cho thầy chùa làm lễ, đóng dấu Passport về tây phương cực lạc. Khi bà cụ mất thì gia đình, chôn cái sổ thông hành này theo để trình công an khu vực ở cõi Vĩnh Hằng. Hôm trước, thấy họ tải trên mạng, hình ảnh ông thầy chùa nào, đi chích botox ở lỗ tai cho dầy như tai ông phật. Khi xưa, mình ế vợ, biết vậy đi chích botox khiến bố mẹ mấy cô tưởng mình có tướng Phật, gả con gái cho thay vì xu đuổi như đuổi tà.

Ông Luther thấy nhà thờ trang bị các thang cấp tương tự khi chúa Giê-su đã leo lên trước khi đến đồi Calgary. Con chiên đến đây, đóng tiền để được quỳ gối theo gương của CHúa. Nổi bất bình khiến khi ông ta trở về Đức quốc, giảng đạo có ý chống đối đường lối quản lý tín ngưỡng của nhà thờ Vatican. Ông ta có viết 95 câu hỏi về nhà thờ La MÃ, và đóng Đinh trước nhà thờ.

Nhà thờ Vatican, vời ông ta đến Worms, có vua Charles V, hoàng đế của đế chế La MÃ tham dự. Ông này phò nhà thờ La MÃ nhưng dạo ấy, đế chế hồi giáo Ottoman đang bao vây Áo quốc, và ông ta cần các tiểu vương quốc Đức quốc để chống trả lại đạo quân hồi giáo nên tha. 

Đây là lâu đài mà ông Luther ẩn náu đến 300 ngày, dịch kinh thánh từ La tinh qua đức ngữ

Sau buổi lễ, để ông Luther có cơ hội giải thích về sự bất đồng của ông về cách hoạt động thương mại của nhà thờ La-MÃ. Ông ta bị lên án là Dị giáo như ông Jan Hus ở Tiệp Khắc 200 năm về trước, bị đưa lên dàn thiêu. Ông có thể bị bắt và giết chết. Ông Luther, trên đường về nhà thì bị bắt cóc bởi các người thân ông ta, và đưa đến một lâu đài Wastburg ẩn náu 10 tháng. Họ làm như vậy để tránh ông ta bị giết bởi các sứ thần của Vatican. Chắc Chúa đã dọn sẵn con đường phục vụ Chúa cho ông ta nên khôgn bị giết như mấy ông linh mục phải động trước đây.

Không may cho nhà thờ Thiên CHúa Giáo La MÃ, đúng lúc đó, ông Guttenberg ở Đức quốc, phát minh ra máy in. Không có gì in nên ông Guttenberg lấy mấy bản tin của ông Luther rồi in thử, và phân phát hay gửi khắp nơi. Các tư tưởng của Luther được truyền bá sâu rộng. Thêm buồn đời, bị nhốt trong lâu đài, không được ra khỏi thành, sợ bị lính của nhà thờ bắt, ông Luther dịch kinh thánh ra đức ngữ theo kiểu bình dân học vụ. Dạo ấy, người Đức quốc chỉ có đâu 2% người biết đọc. Người ta học tiếng La tinh, nên chỉ có một số ít người hiểu biết la tinh và các ông cố đạo. Các ông cố đạo là thành phần biết đọc, xem như chỉ có quyền nói về thánh kinh mà không ai có và khả năng để đọc. Kiểu khi xưa, mấy ông đồ tỏng làng biết đọc nên muốn nói sao thì nói với sách thánh hiền. Chưa chắc là mấy ông này hiểu hay đọc hết được các từ tỏng sách.

Người Tàu hay kêu là họ đã phát minh ra cách ấn loát trước người tây phương như thuốc nổ để làm phá bông. Trong khi người tây phương thì họ rất thực dụng. Họ dùng tý tưởng của người khác để làm giàu. Máy in tàu rất khó thực hiện vì phải làm rất nhiều từ trong khi máy của ông Guttenberg chỉ cần 24 chữ cái là xong.

Các bức hoạ dùng để giúp con chiên hiểu về kinh thánh hơn vì đa số không biết chữ.

Nhờ ông Luther, số người biết đọc thánh kinh gia tăng vì viết bằng đức ngữ. Ông ta nhờ một ông hoạ sĩ tên Lucas Cranach để minh hoạ các bài viết của ông. Nên nhớ người dân dạo ấy mù chữ nên hình ảnh minh hoạ các bài viết giúp giáo dân học tập được thánh kinh. Ông Luther là một nhà tuyên truyền số 1 thời ấy. Thời bé, mình hay mượn báo Tuổi Hoa của mấy cô hàng xóm để đọc và các báo hoạt hoạ. Dễ đọc, dễ hiểu như khi đọc về câu truyện của cô bé tóc vàng dài xuống đất. Cô ta bỏ mái tóc qua cửa sổ để tên bồ, nắm tóc mà leo lên chi đó.

Ông Luther chỉ muốn nhà thờ Vatican, thay đổi cách thương mại hoá tín ngưỡng nhưng đúng lúc ấy nhà thờ Vatican, muốn kiếm tiền thêm để xây dựng các nhà thờ lớn ở La MÃ do Bramante và Michelangelo thiết kế nên gửi các sứ giả đến các làng, bán thông hành lên thiên đàng khiến người dân tức giận. Họ xem đây là cơ hội để thoát khỏi gông cùm của các địa chủ, vương tước âu châu. Họ nổi loạn, chống lại bọn cường hào ác bá, địa chủ. Giai cấp này, ra lệnh tàn sát dẹp loạn rất mạnh tay mới lấy lại trật tự trong vương quốc nhỏ.

Ông Luther rời lâu đài nơi mình ẩn trú để trở về quê nhà, thành lập một hội đồng cải cách nhằm kiểm soát cuộc cải cách niềm tin. Từ đó sinh ra nhà thờ Lutheran, và lan toả khắp âu châu. Ngoài ông Luther ra còn có các nhà thần học khác ở âu châu, muốn cải cách nhà thờ như Ulrich Zwingli ở Thuỵ Sĩ, cũng tìm cách chống loại nhà thờ La MÃ. Sau này, ông Luther có lập gia đình với một nữ tu thì phải, sinh ra nhiều con để nối dòng cho ông bố.

Ở Geneva, xuất hiện ông Calvin. Mình có làm việc ở Geneva một thời gian. Ông này cũng nghĩ con chiên lên thiên đường nhờ hồng ân của Chúa chớ không phải mua sổ thông hành, qua tay “cò” nào cả từ đức giáo hoàng. Hoá ra người nghèo không có tiền đóng cho cò thì xuống địa ngục. Từ đó đưa đến chủ nghĩa Calvin, cho rằng Chúa đã chọn ai để lên thiên đàng, đưa đến chủ nghĩa Presbyterian và nhà thờ Presbyterian và được lan truyền khắp âu châu nhất là vùng bắc âu. Sau này, nhóm người theo chủ nghĩa này, tìm đường sang Hoa Kỳ, tạo dựng Tân thánh địa Jerusalem ở vùng đất hứa mới. Đặc biệt nhất là trên con tàu Mayflower mà mình đã có kể.

Trong buổi lễ đấu tố ông Luther tại Worms, có vua Đan MẠch tham dự. Ông ta nghĩ nhân vụ này, chiếm luôn đất của nhà thờ La MÃ. Vua Thuỵ điển cũng xù đức giáo hoàng luôn, chiếm đất của nhà thờ La MÃ. Tương tự ở Anh quốc, vua Henri VIII, nhân cơ hội này cưỡng chế luôn đất đai rất nhiều của nhà thờ, và thành lập nhà thờ Anh quốc, ly dị bà vợ lớn, lấy bà nhỏ. Nói chung thì dạo ấy nhà thờ La Mã là quốc giáo nên bao nhiêu tài sản gom trong các giáo xứ tại mỗi địa phương rất nhiều sau bao nhiêu năm. Đất đai của nhà thờ còn nhiều hơn cả của vua chúa.

Tại Rotterdam, Hoà Lan, có một ông cố đạo tên Erismus, không từ bỏ nhà thờ La MÃ nhưng cũng đòi hỏi thay đổi từ bên trong nhà thờ. Có lẻ vì vậy mà ngày nay, xứ này vẫn còn người Hoà Lan theo nhà thờ La MÃ. Ở Tây BAn Nhà có một ông tướng tên Loyola, thành lập Dòng Tên để giáo dục các trí thức nhằm chấn chỉnh lại nhà thờ bên trong và các dị giáo ở ngoài. 

Vào thời ấy, có hai hệ phái Cải Cách nhà thờ và phong trào Phục Hưng khiến con chiên hơi bị tẩu hoả nhập ma. Khắp âu châu, các người theo đạo Tin Lành thì phá hoại, khủng bố các nhà thờ La MÃ và ngược lại như trường hợp BẮc Ái Nhĩ LAn khi mình còn làm việc tại Âu châu. Họ phá mấy các tượng các thánh, các kính màu được tô vẽ các thánh của nhà thờ la mã. Ai gặp người gốc Ái Nhĩ Lan, đừng bao giờ gọi Belfast là Londonderry, sẽ khiến họ tức giận. Kiểu Sàigòn và thành phố Hcm.

Trong khi nhà thờ La MÃ cho phục hưng lại nên kêu gọi các nghệ nhân vẽ các hình ảnh đẹp đẻ hơn là các tù ngục như xưa, khiến con chiên sợ hãi mà cúng dường tiền bạc để tránh khỏi phải lên purgatoire. Từ đó, tạo sinh trường phái BAroque. Ngày xưa, mình phải học ba cái này mệt thở. Chả biết thánh nào ra thánh nào, đành phải mượn thánh kinh về để đọc mà hiểu ông thánh nào.

Trong khi đó, các nhà thờ Tin LÀnh, thì được xây cất không cầu kỳ, không có thánh nào cả, chỉ có cái dàn organ và nhạc. Nhạc giúp giảng đạo nhanh hơn vì đa số người dân vẫn còn mù chữ. Nhà thờ La mã thì thờ Phượng đức mẹ Đồng Trinh, trong khi đó nhà thờ Tin Lành dẹp hết. Họ cạo dẹp bỏ hết các hình ảnh mấy ông thánh, chỉ có hình ảnh của chúa.

Âm nhạc đối với người theo đạo Tin Lành quan trọng hơn là tranh vẽ, tượng khắc. Các vùng Tin Lành thì các người theo nhà thờ La Mã phải tu chui kiểu người Việt mình dưới triều đình nhà Nguyễn. Ở Hoà Lan, còn có một nhà thờ công giáo, cải trang trong một căn nhà để người công giáo có thể đến đấy dự lễ, học điều răn của chúa. Ai có ghé qua xứ này nên ghé lại xem, để hiểu thêm lịch sử của tôn giáo.

Không biết có phải người Đức thích nghe nhạc nên nhà thờ Lutheran, sử dụng nhạc cụ trong nhà thờ khi giảng đạo. Còn ở Ý Đại Lợi, người dân thích tranh vẽ nên các nhà thờ lại thích vẽ tranh để dạy thiên hạ yêu phụng Chúa.

Mình có anh bạn người hoà lan, theo công giáo nên có dẫn mình đi mấy chỗ này. Anh ta cho rằng, nếu anh ta sinh ra bên kia đường thì chắc sẽ theo đạo Tin Lành. Người hoà lan có tính phóng khoáng nên họ chấp nhận sự khác biệt. Khi nhà thờ Anh quốc đàn áp các người Puritan,…thì họ chạy qua Hoà Lan để ẩn nấu và từ đó xuôi theo dòng nước, vượt đại dương qua Hoa Kỳ, tạo dựng nên một Tân thánh địa Jerusalem. Ai tò mò thì tìm bài về con tàu Mayflower, mình đã kể.

Nhà thờ La MÃ dẹp phá phong trào cải cách nội bộ như Erismus kêu gọi và tạo ra phong trào mà người ta gọi Inquisition khét tiếng mà hoạ sĩ Goya đã vẽ nhiều bức tranh kinh hoàng. Tại Tây Ban Nha có một nhà thờ, họ đem các người theo đạo Do Thái, Tin LÀnh, Hồi Giáo đến đây để tra tấn xét xử. Mình có viếng chỗ này khi thăm xứ này.

Hai bên đều tuyên truyền chống nhau, kêu phe kia phản bội Chúa đủ trò. Cuối cùng thì đánh nhau.

Nhà thờ La MÃ nổi điên nên đem quân đánh, gây ra cuộc chiến tôn giáo kéo dài 100 năm mà hồi xưa, mấy ông Tây bà đầm dạy mình lịch sử tây khi xưa. Mình chả hiểu gì cả, cứ phải học thuộc lòng “la guerre des cent ans “. Cuối cùng thì cả hai bên tổn thất nhiều quá nên phải ngưng chiến. Xứ nào muốn theo nhà thờ La Mã thì theo còn ai muốn theo nhà thờ cải cách thì theo. Các nước phía bắc âu châu theo phái cải cách mà chúng ta gọi nhà thờ Tin Lành.

Nói chung thì nhờ dòng họ Tây vừa làm vua xứ Anh quốc và xứ pháp nên trong gia đình, không đánh nhau nữa. HÌnh như mình có kể vụ này rồi. 

Hồi nhỏ, học ông tây bà đầm về lịch sử tây là mình ngọng. May đi tây thì mình mới có thời gian tìm hiểu thêm về mấy vụ choảng nhau, dù họ thờ chung một ông Giê-su. Tương tự hồi giáo cũng choảng nhau vì họ định nghĩa niềm tin của họ khác nhau, tuy thờ cùng một Allah.

Khi ở Pháp thì mình nghiên cứu về nhà thờ La Mã vì đa số người Pháp theo công giáo. Khi sang làm việc ở Thuỵ Sĩ và Anh quốc thì tò mò về đạo Tin Lành và nhà thờ Anh quốc. Qua Hoa Kỳ thì loạn, đủ thứ loại nhà thờ nên Chán Mớ Đời 

Mình thấy bức ảnh này quá đẹp nên đăng ở đây. Nếu đây là địa ngục thì mình sẽ đi theo.

Không biết bao nhiêu nhà thờ kêu gọi mình trở về đạo. Đó là danh xưng của người thiên chúa giáo. Cho rằng ai cũng là con chúa, và bỏ chúa ra đi, nay phải trở về đạo. Mình kêu là hiện thân của Juda, tông đồ thứ 13, đã phản chúa nên cứ để mình ở địa ngục thay vì lên thiên đàng. Mình không muốn gặp lại mấy cô gái, khi xưa và đã đì mình te tua. Amen

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn